Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2250
CÔ MUỐN ĐỔ CHO TÔI?
Lý Kiêu đang mặc đồ ngủ dày, lại còn đi dép bông, nhảy như vậy rất dễ bị thương, may mà phía dưới là bồn hoa, cùng lắm là bị trật chân thôi.
Nhưng không ngờ vì nửa đêm trời mưa nên trong bồn hoa trơn trượt, dép lại không có đế chống trơn nên cô trượt chân, ngã ra ngoài, lúc sắp ngã xuống nền xi măng lạnh như băng thì đúng lúc có một người đi qua bồn hoa.
Lý Kiêu lao vào ngực đối phương, đỉnh đầu lập tức truyền tới một tiếng rên rỉ.
Là đàn ông!
Vì bị va đập choáng váng nên mãi mà Lý
Kiểu không buông tay đứng thẳng lên
được, đến khi đỡ hơn định buông ra thì lại liếc thấy Cửu Miêu ở cửa cầu thang tầng ba.
Lý Kiêu giật mình, bám chặt áo đối phương, giả vờ như không phát hiện ra
Cửu Miêu, cô cúi đầu giả vờ xấu hổ nói:
“Sao bây giờ anh mới đến?”
Trong giọng nói lạnh lùng lại mang theo vẻ nũng nịu khiến trái tim người ta run lên.
Cô cảm nhận được cơ thể đối phương cứng ngắc, sợ anh ta lên tiếng vạch trần mình nên vội ôm chặt hơn, thì thầm: “Anh đừng nói gì, để em ôm anh một lúc.” 4
Người kia nghe thấy thế, quả nhiên không nhúc nhích.
Lý Kiều tưởng anh ta hiểu ám thị của mình nên mới cho ôm, cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại cảm thán một tiếng: Đúng là chơi với Nhiếp Nhiên lâu, học được cách thức của cô rồi.
Lý Kiêu và người đàn ông đứng ôm nhau ngoài bồn hoa như đôi tình nhân rất lâu.
Cửu Miêu thấy người đàn ông kia đứng im cho Lý Kiểu ôm, sự nghi ngờ trong lòng mới tan biến.
Vừa rồi vào phòng thấy giường Lý Kiêu trống không, cô ta lập tức nghi ngờ, đi ra ngoài thì thấy có một bóng đen lao nhanh qua cầu thang ở cuối hành lang nên vội đuổi theo.
Nếu như Lý Kiêu đang theo dõi cô ta, thế thì vừa rồi ở trong nhà vệ sinh nhất định đã phát hiện ra cái gì đó, cô ta phải lập tức giải quyết ngay mới được.
Nhưng không ngờ cô ta đã nổi lên suy nghĩ giết người rồi mà lại nhìn thấy được cảnh đôi tình nhân lén lút gặp nhau thế này.
Ở trước mặt người khác Lý Kiều lạnh lùng như vậy, ai ngờ sau lưng lại vội vàng lao vào lòng đàn ông.
Cửu Miêu không có hứng thú với tiết mục này, nhân lúc hai người kia còn chưa phát hiện ra, cô ta lặng lẽ rời khỏi cầu thang, đi lên tầng bốn.
Lý Kiêu nhận ra Cửu Miêu rời đi rồi mới thở phào định buông tay ra, ai ngờ lại nghe thấy trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nói trêu chọc: “Ôm một lúc nữa đi, rất ấm áp.”
Giọng nói quen thuộc này khiến cô chẩn động.
Đây là…
Lý Kiêu ngẩng phắt đầu lên, thấy gương mặt vui vẻ gợi đòn của Lý Vọng lù lù ngay trước mặt mình thì vội vàng lui về phía sau mấy bước.
“Hóa ra đồng chí Lý Kiêu của chúng ta còn có thể thế này, thật tò mò, không biết nam binh nào mà có vinh hạnh khiến cô không quan tâm hình tượng và kỷ luật chạy xuống như thế.” Lý Vọng thấy cô kinh hãi, tưởng là cô nhầm đối tượng.
Thực ra cô bất ngờ là vì Lý Vọng.
Trong Quân khu 9 có nhiều nam binh như vậy, sao lại ôm trúng anh ta!
Đúng là đáng ghét!
“Sao anh lại ở đây?”
Lý Vọng thấy Lý Kiêu trở mặt, tưởng cô thẹn quá hóa giận nên càng thấy hứng thú:
“Hôm nay đến lượt tôi đi tuần đêm, đương nhiên phải xuất hiện ở đây rồi. Còn cô, nửa đêm canh ba hẹn hò đàn ông, không quan tâm đến kỷ luật, chậc chậc, cô không sợ bị ghi lỗi à?”
“Bây giờ anh đã không phải là sĩ quan huấn luyện của tôi nữa.” Lý Kiêu nhắc nhở.
Cô đã vào Quân khu 9, cùng cấp bậc với Lý
Vọng, trừ đội trưởng Vụ và Tiểu đoàn trưởng ra thì không ai có thể xử phạt cô.
Lý Vọng hừ lạnh: “Cho dù có phải sĩ quan huấn luyện hay không thì cô nửa đêm canh ba nhảy cầu thang ra ngoài, tôi vẫn
có thể đưa cô đến phòng làm việc để hỏi chuyện.”
“Hỏi cái gì?”
Lý Vọng nổi giận: “Nửa đêm cô không ngủ mà chạy ra ngoài, cô nói xem tôi định hỏi gì?!”
“Không phải anh vừa cho là tôi hẹn hò đàn ông à, còn gì mà hỏi nữa?” Lý Kiêu ngước mắt lên nhìn anh ta.
“Cô thẳng thắn đấy.”
“Là đối tượng hẹn hò của tôi, tôi thẳng thắn cũng chẳng tốt gì cho anh.”
Nụ cười trên khóe miệng Lý Vọng cứng đờ, mấy giây sau mới hiểu: “Cô muốn đổ cho tôi?”