Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2249
THEO DÕI ĐIỀU TRA
Nhưng ngay sau đó suy nghĩ này đã bị cô phủ định.
Không đúng, nếu Nhiếp Nhiên đã nói thân phận của cô ta có vấn đề thì chắc chắn là có vấn đề.
Qua khoảng thời gian quan sát này, Lý Kiêu phát hiện Cửu Miêu là một người thích hành động một mình hơn cả Nhiếp Nhiên.
Lý Kiêu bắt đầu nhớ lại câu Manh Kiệt vừa nói, không ngừng thu hẹp phạm vi, cuối cùng tập trung sự chú ý vào ba chữ Trì
Tranh Bắc.
Chẳng lẽ cô ta từng gặp Trì Tranh Bắc à?
Hoặc là… cô ta và Trì Tranh Bắc có quan hệ gì không thể để cho ai biết?
Lý Kiêu suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định không rút dây đồng rừng vội, cứ đợi xem Cửu Miêu có hành động gì không rồi mới quyết định.
Lúc này trong sân huấn luyện đã dần dần nhiều người hơn, vì vậy cô không để ý đến
Cửu Miêu nữa mà vào sân bắt đầu huấn luyện.
Cả ngày Lý Kiêu đều âm thầm canh chừng
Cửu Miêu, chỉ là cô ta vẫn như mọi ngày, không có hành động đặc biệt, vẫn chỉ huấn luyện và ăn cơm.
Nhưng càng yên bình như vậy, Lý Kiêu càng không bình tĩnh, thậm chí còn thấy hơi lo lắng.
Nhiếp Nhiên rất hiểu cô ta, nhưng cô thì không.
Cô ta từ đầu tới đây, tới làm gì, sau lưng liên quan đến ai, cô đều không biết.
Chết tiệt!
Thứ cho Lý Kiêu là “học sinh ba tốt” cũng không nhịn được mà chửi bậy trong lòng.
Đột nhiên cô nghĩ đến Nhiếp Nhiên, không biết bây giờ Nhiếp Nhiên đang làm gì.
Trước khi đi Nhiếp Nhiên dặn mình để ý cô ta, vậy Tiểu đoàn trưởng Lý có biết không?
Đến nửa đêm, mọi người trong phòng đều đã ngủ, Quân khu 9 cũng chìm vào yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi qua khe cửa sổ.
Một bóng đen ngồi dậy khỏi giường, sau đó lặng lẽ đi ra khỏi phòng. Cửa phòng vừa đóng lại, một đóng đen cũng nhảy xuống khỏi cái giường khác, bám theo.
Trong hành lang vắng vẻ không có một ai.
Ngay từ lúc xuống giường, Lý Kiều đã xác định người vừa đi là Cửu Miêu.
Cô vội bám theo Cửu Miêu tới cuối hành
lang, thấy cô ta rẽ vào nhà vệ sinh, khóa cửa lại thì cũng yên lặng đi vào theo, lách mình vào một phòng trống.
Trong nhà vệ sinh vô cùng yên tĩnh, không có một tiếng động.
Lý Kiêu sợ bị phát hiện nên đứng ở góc chết, thở thật khẽ.
Một lúc sau, có tiếng tít rất nhỏ vang lên.
Nếu không phải nơi này quá yên tĩnh thì gần như là không nghe ra.
Lý Kiêu căng thẳng, nếu cô không đoán nhầm thì đó là tiếng gửi tin nhắn.
Qua mấy giây sau, phòng bên truyền đến tiếng xả nước và tiếng mở cửa, cô vội nín thở, sợ mình phát ra bất cứ tiếng vang nào kinh động đến người bên ngoài.
Đến khi tiếng bước chân xa dần, cô mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại kinh hãi.
Không ổn rồi!
Nếu Cửu Miêu về phòng phát hiện mình không có ở đó, nhất định sẽ nghi ngờ, sợ là đến lúc đó cô ta sẽ đi tìm mình!
Hai người mà gặp nhau ở nhà vệ sinh, thế nào cô ta cũng phát hiện ra mình đang theo dõi cô ta.
Lý Kiêu lập tức mở cửa bước nhanh ra ngoài.
Tầng bọn họ ở chỉ cần đi qua một đoạn rẽ là đến nhà vệ sinh, nhưng sau khi đi ra ngoài thì bên cạnh lại có cầu thang bộ dùng cho lúc khẩn cấp.
Vì vậy cô đi thẳng vào cầu thang, nhưng không biết có phải vì quá xui xẻo không mà vừa vào đã nghe thấy trong hành lang truyền đến tiếng bước chân.
Lý Kiêu vội vàng chạy thật nhanh, nhưng bình thường của cầu thang ở tầng dưới khóa chặt nên không chạy ra được.
Lúc này Lý Kiêu cũng phát hiện ra hành động của mình ngu xuẩn, nếu Cửu Miêu đã
chạy ra ngoài, chứng tỏ cô ta biết mình không ở trong phòng rồi, mình chạy loạn càng khiến cô ta nghi ngờ.
Nhưng vấn đề là cô đã chạy rồi, bây giờ muốn dừng lại cũng không được, đành chạy lên tầng hai, định nhảy từ lan can tầng hai xuống dưới.