Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2248
CỬU MIỆU KHÁC THƯỜNG
Lý Vọng cụp mắt: “Có lẽ thế, tôi chỉ… không hiểu sao cô ấy lại… xui xẻo như vậy…”
“Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, đừng nghĩ nữa, việc khẩn cấp bây giờ là hoàn thành nhiệm vụ này.” Đội trưởng Vụ vỗ vai anh ta, trầm giọng nhắc nhở.
“Vâng.”
Lần này bọn họ chia ra ba đường làm việc, bắt buộc ai cũng phải phối hợp tốt, không được có bất cứ sai lầm nào, cộng thêm bài học thất bại lần trước nên lần này cho dù là Lý Vọng hay là những tân binh cũng đều vô cùng nghiêm túc, muốn rửa sạch nỗi nhục cũ.
Đến khi vạch xong tất cả kế hoạch, Lý Vọng vội vàng rời đi.
Đám tân binh chưa đi ngay mà ngồi nói chuyện với nhau.
“Tên Dư Xuyên đó có lai lịch thế nào mà đáng cho Quân khu 9 làm lớn như vậy?” Vì ngồi lâu nên Triệu Thiển Mạch hơi đau lưng, cô ta vươn vai, tâm trạng khá thoải mái.
Manh Kiệt kinh ngạc: “Dư Xuyên mà cô cũng không biết? Hắn là nhân vật số mặt ở biên giới, nghe nói Quân khu 9 truy lùng hắn rất lâu rồi mà vẫn chưa bắt được.”
Triệu Thiển Mạch thu tay lại, trợn mắt nhìn Manh Kiệt: “Thật hay giả thế? Còn có người Quân khu 9 không bắt được à?”
Manh Kiệt biết ngay cô ta đã thần thánh hóa Quân khu 9 không ít: “Quân khu 9 cũng đâu phải là thần, dĩ nhiên sẽ có chuyện không làm được, hơn nữa Dự
Xuyên đang ở khu vực không ai quản lý giữa mấy nước, rất khó quản.”
Mấy người đều thấy hứng thú. Bọn họ đến từ các đơn vị khác nhau, không phải tất cả mọi người đều rõ chuyện ở biên giới.
Cô ta huých tay anh ta: “Anh biết rõ thật đấy, có phải lúc vào Quân khu 9 đã điều tra rồi không?”
Manh Kiệt xua tay: “Chuyện của Quân khu 9 đều được bảo mật, sao tôi có thể tra được! Tôi biết rõ là vì trước đây chúng tôi từng trợ giúp bắt hắn, đáng tiếc để hắn chạy thoát.”
Anh ta không hề đắc ý, chỉ bình tĩnh trần thuật sự thật.
“Các anh từng bắt?” Mọi người kinh ngạc.
Manh Kiệt gật đầu: “Ừ, khi đó hắn chiến đấu với lão đại của một tổ chức khác rất kịch liệt, chúng tôi nhận được tin tức chuẩn bị bao vây tiễu trừ ở vòng ngoài, kết quả bọn chúng lại lợi dụng đường núi biên giới như mê cung bỏ trốn mất.”
Nguồn : we btruy en onlin e.com
“Còn có một lão đại khác à? Là ai thế? Bị bắt chưa?” Triệu Thiển Mạch tò mò hỏi.
Mạnh Kiệt lắc đầu: “Chưa, tên kia là Trì
Tranh Bắc, cũng là một nhân vật lợi hại, chia đều thiên hạ với Dư Xuyên, hai tên đó vì tranh đoạt địa bàn mà thường xuyên đánh nhau anh chết tôi sống. Nếu như lần này có thể bắt Dư Xuyên, chỉ sợ bên kia sẽ trở thành thiên hạ của Trì Tranh Bắc.”
Cửu Miêu nghe thấy ba chữ Trì Tranh Bắc, hơi khựng lại rồi tiếp tục thu dọn đồ.
Không ai chú ý đến hành động này, nhưng
Lý Kiều lại nhìn thấy.
Từ sau khi Nhiếp Nhiên rời khỏi Quân khu 9, khoảng thời gian này Lý Kiêu vẫn thường xuyên chú ý đến nhất cử nhất động của Cửu Miêu. Nhiếp Nhiên đã từng nói với cô rằng thân phận của Cửu Miêu có vấn đề, nhất định phải cẩn thận, đặc biệt là ở Quân khu 9. Cho nên khi cô nhìn thấy Cửu Miêu khựng lại, trong mắt đã lóe lên vẻ cảnh giác.
“Cậu nói thế là sai rồi, nếu Dư Xuyên ngã xuống, Trì Tranh Bắc còn xa à?”
“Cũng đúng, dù sao sớm muộn cũng phải giải quyết đám người này.”
Lý Kiêu thấy Cửu Miêu rời khỏi phòng họp nên đi theo thì thấy cô ta đến sân huấn luyện, hình như không có hành động gì đặc biệt.
Chẳng lẽ là cô nghĩ nhiều rồi?
Lý Kiêu nhìn Cửu Miêu đang chạy chậm ở xa, cau mày lại.