Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2213
HỢP TÁC? TÍNH TOÁN?
Hóa ra lúc hắn phân tâm, chiếc xe phía sau đã đuổi tới, hơn nữa còn đâm vào đuôi xe hắn.
Rõ ràng cô đã thấy rồi nhưng cố ý không nói, thậm chí vì đề phòng xe hắn bị trượt liên lụy đến mình, cô còn cố ý kéo dãn một khoảng cách nhất định với xe của bạn chúng.
Mấy tên thuộc hạ trong xe bị lao vào cửa xe.
Còn người vừa rồi chủ động nói hợp tác với hắn lúc này đang ở bên cạnh xem kịch hay, hoàn toàn không nhúng tay vào.
Mạc Thừa bị va đập liên tục mấy lần, nhìn người cách đó không xa đang mỉm cười
đáp lại hắn thì cảm thấy cực kỳ phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì cô.
Lúc hai người bọn họ đang đấu mắt với nhau thì mấy chiếc xe phía sau lại từ từ đánh bọc sườn, không chỉ thế, nó còn dần dần thu nhỏ phạm vi, va đập với bọn họ hết lần này đến lần khác.
Nhiếp Nhiên thấy hơi phiền, đang định phản kích nhưng giơ tay lên lại phát hiện mình đã hết đạn rồi.
Cô nhìn qua đối diện thì thấy Mạc Thừa cũng không khá hơn là bao.
Hai chiếc xe bị mấy chiếc xe kia vây hãm như con thú bị nhốt, không thể nào nhúc nhích.
Nhiếp Nhiên nhìn quanh một vòng, phát hiện hình như người trong mấy chiếc xe kia cũng hết đạn nên chỉ có thể dùng cách này bao vây bọn họ, nghĩ cách ép bọn họ dừng lại.
Vốn dĩ Nhiếp Nhiên còn lo lắng một khi bị
bao vây sẽ bị bắn chết, nhưng không ngờ đám người này cũng như mình, ba bên lại quay về điểm xuất phát.
Bây giờ chỉ còn vấn đề xông ra thế nào thôi!
Lúc cô đang tìm thời cơ muốn xông ra thì vô tình thấy Mạc Thừa cũng nghĩ y như thế.
Ánh mắt hai người chạm nhau, cả hai đều nhướng mày. Sau đó hai chiếc xe gần như cùng tăng tốc, đâm mạnh vào cái xe phía trước.
Hai người gần như đồng thời ra lệnh, hiếm khi ăn ý thế.
Nhiếp Nhiên đạp chân ga hết cỡ lao thẳng vào cái xe trước mặt, mang tâm lý đồng quy vu tận với bọn chúng.
Âm!
Xe cô vừa mới xô vào, xe của Mạc Thừa cũng lao đến.
Chiếc xe phía trước bị hất bay ra một đoạn, còn chưa kịp phản ứng lại bị đâm mạnh bay ra khỏi đường.
Hai xe bên cạnh thấy bọn họ định đột phá lao ra, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ, cũng lập tức tăng tốc muốn ngăn cản.
Nhiếp Nhiện đạp chân ga, nhân lúc đối phương không chú ý, cô ném con dao quân dụng vốn dùng để cắt đồ qua.
Tên lái xe ngã quỵ xuống vô lăng.
Chiếc xe mất khống chế, đến khi những người trong xe phát hiện ra thì xe cũng lật rôi.
Chiếc xe phía sau bẻ lái, sợ lao vào cái xe gặp sự cố kia, nhưng Nhiếp Nhiên lại tăng tốc hất hẳn nó ra ngoài.
Chỗ Nhiếp Nhiên có tổng cộng năm tên thuộc hạ, sau trận ác chiến cuối cùng chỉ còn lại hai tên, ba tên kia đã chết.
“Qua cầu rút ván?” Mạc Thừa cười khẽ: “Ừ, đây là phong cách làm việc của cô ta.”
Bởi vì đây không phải lần đầu bị cô lừa nên
Mạc Thừa rất bình tĩnh. Nhưng không có nghĩa là người khác cũng có thể bình tĩnh như hắn.2)
“Lão đại, chúng ta phải làm thế nào? Sắp hết đạn rồi, cứ kéo dài thì ngay cả năng lực bảo vệ tính mạng cũng không còn nữa.”
“Hoảng cái gì, chúng ta hết đạn, bọn chúng cũng thế.” Mạc Thừa nhìn cái xe vẫn bám sát phía sau cùng với xe Nhiếp Nhiên đang chặn trước mặt, cười lạnh: “Lần này trả cả vốn lẫn lãi cho tôi đi.”
Nói xong hắn giơ súng nhắm vào người ngồi trong xe kia.