Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2211
TÌNH THẾ THAY ĐỔI
Tên kia biết cô nhất định là có cách của mình, bọn chúng chỉ cần nghe theo cô là được rồi.
Nghĩ như vậy, đám người bắt đầu bắn cái xe gần nhất.
Đáng tiếc phát súng này chỉ bắn trúng vào khung cửa sổ, phát ra tiếng kim loại và chạm giòn giã.
“Anh cảm thấy quá nhiều đạn, muốn lãng phí mấy viên à?” Nhiếp Nhiên lạnh lùng lườm hắn làm hắn giật mình sợ hãi, lúc giơ súng định bắn lại thì có người nắm lấy khẩu súng của mình.
“Đưa tôi.” Nhiếp Nhiên đoạt lấy khẩu súng trong tay hắn, nhắm vào gã đàn ông đang
lái xe.
Đoàng! Một phát súng bắn nát đầu.
Gã đàn ông lái xe còn chưa kịp phản ứng thì máu đã bắn tung tóe khắp kính chắn gió, nhìn rất đáng sợ.
Đám thuộc hạ ngẩn ra.
Bọn chúng không ngờ đối phương đánh trả tàn bạo như vậy.
Không chỉ bọn chúng giật mình, ngay cả năm tên thuộc hạ của Nhiếp Nhiên cũng chấn động, ngây ra nhìn cô với vẻ mặt kinh ngạc.
Nhiếp Nhiên ném trả khẩu súng cho tên kia, lạnh lùng nói: “Đừng có lãng phí đạn nữa.”
Nhân lúc hai bên đều bị sốc, cô ngồi vào ghế lái, đá tên tài xế ra.
“Để tôi lái.” Thấy hai lần trước tên này lại xe quá kém, Nhiếp Nhiên cảm thấy mình không nên giao mạng vào tay tên này thì
hơn. Đổi người xong, cô đạp mạnh chân ga, chiếc xe giống như mũi tên lạo ra khỏi cùng.
“Không xong rồi đại ca, bọn chúng định chạy kìa!”
“Mẹ kiếp, bắn chết người của tao còn muốn chạy? Đuổi theo cho tao, tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn chúng!”
Nhưng hắn vừa dứt lời đã thấy cái xe vốn định chạy trốn kia đột nhiên phanh gấp, sau đó lùi lại.
“Bọn chúng muốn làm gì thế?”
Đoàng! Lại một tiếng súng vang lên.
Hai phát súng đều bắn vào kính chắn gió, miếng kính lớn vỡ vụn, bắn tung tóe.
“Quả nhiên hai chiếc xe này là một phe, còn ngẩn ra đấy làm gì, bắn cho tao, bắn hết cho tao!”
Đoàng! Đoàng!
Bây giờ bên bị hai bên tấn công không phải là Nhiếp Nhiên nữa mà là chiếc xe luôn đi theo xe của cô.
“Đại ca, không xong rồi! Cứ thế này các anh em sẽ không chịu nổi, hay là chúng ta rút lui trước đi?”
Nhưng tên đại ca lại tức giận mắng: “Rút lui cái b**p! Ở địa bàn của chúng ta mà còn đòi rút lui, nói ra thì mặt mũi ông Ngô biết để ở đâu!”
“Nhưng mà… hai cái xe kia cùng tấn công chúng ta, chúng ta không kịp bắn trả. Hơn nữa số người của chúng ta có hạn, không so được với bọn chúng.”
Tên đại ca vốn đang giận dữ nghe thấy thế mới bình tĩnh hơn, thấy hai cái xe kia đánh gọng kìm, đạn không ngừng bay vào trong xe, cuối cùng nói với tên thuộc hạ: “Phái thêm ít người qua đây, nhất định phải giải quyết toàn bộ bọn chúng!”
“Vậy có cần nói với ông Ngô không?”
“Nói cái gì, nói rồi chúng ta còn mạng mà về à!”
Tên thuộc hạ vội vàng gật đầu, lấy điện thoại gọi người.
Mà trong cái xe thứ ba, đám thuộc hạ thấy chiếc xe đối diện lại tấn công chiếc xe khác chứ không phải là xe của bọn chúng thì cảm thấy rất tò mò: “Lão đại, tại sao chiếc xe kia lại giúp chúng ta?”
Vừa nãy rõ ràng bọn chúng cũng nổ súng bắn chiếc xe kia, sao bây giờ không bị bắn trả phát nào?
“Có phải chúng ta nhầm rồi không?”
“Đây chính là chỗ thông minh của cô ta.”
Gã đàn ông bên cạnh nhếch mép cười.@
Biến bị động thành chủ động, biến hoàn cảnh xấu trở thành ưu thế.
Cô gái này thật thông minh!