Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2201
CHUYẾN DU LỊCH NÀY ĐÁNG ĐỂ MONG ĐỢI
Lúc này Nhiếp Nhiên đang ngồi ở sau xe, định mang thẳng hàng về. Trên đường đi, cô luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng thấy không quen vì nhiệm vụ kết thúc đơn giản thế. Mặc dù cô biết được nội tình nhưng luôn cảm thấy kỳ lạ.
Cô mở mắt nhìn ra ngoài cửa xe, muốn xem bây giờ bọn họ đang ở đâu, nhưng không ngờ lại vô tình liếc thấy một chiếc xe qua gương chiếu hậu.
Nhiếp Nhiên khẽ cau mày, nhìn chằm chằm cái xe khả nghi kia.
Không biết đám người kia đi theo bao lâu rồi, cho đến khi tên lái xe căng thẳng báo
cáo: “Cô Diệp, hình như trước mặt có trạm kiểm soát.”
Cô thu hồi tầm mắt, nhìn ra phía trước, bình thản trả lời: “Ừ, không sao, chúng ta đi đường khác.”
Gã kia bất an trả lời: “Nhưng bên kia không phải đường về của chúng ta.”
Nhiếp Nhiên lạnh lùng quét mắt qua: “Bảo anh đi thì cứ đi, nói nhiều thể làm gì?”
Tên kia ấp úng nói: “Nhưng… nhưng đổi đường khác thì tôi không biết phải đi như thế nào…”
“Vòng qua đường vắt ngang kia rồi xuống cao tốc, đi thẳng theo đường B .” Nhiếp
Nhiên nhìn chằm chằm chiếc xe trong gương chiếu hậu, ra lệnh cho hắn.
“Được.”
Nhiếp Nhiên nhìn cái xe kia, quả nhiên bọn họ vừa rẽ, nó cũng không do dự bám theo.
Bọn họ bị theo dõi rồi?
Nhiếp Nhiên cảm thấy hơi kỳ quái.
Bọn họ vừa mới nhận hàng từ trong đó ra, đến giờ chưa được nửa tiếng, đầu ra nhanh như vậy? Nơi này cũng không phải là cửa ải cần thiết, theo lý mà nói không thể bị bám theo mới đúng.
Trừ khi…
Là thuộc hạ của người kia!
Nhưng tại sao lại thế?
Tại sao ông ta phải tìm người đi theo bọn họ?
Hàng đã giao ra rồi, ông ta làm như vậy không phải là phí công à?
Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu
CÔ.
Chẳng lẽ là ông ta hộ tống hàng?
Nhưng cô nghĩ lại thì cảm thấy không thể,
vừa rồi ở cầu thang rõ ràng có nghe thấy đám người kia nói chỗ hàng này là củ khoai nóng bỏng tay, chỉ muốn nhanh chóng xử lý.
Nhưng… nếu như không phải là hộ tống thì là gì?
Tất cả các giả thiết đều bị cô bác bỏ, cuối cùng chỉ còn lại một khả năng. Đó chính là, bọn chúng nhận lệnh đến canh chừng.
Mà người đàn ông kia không thể nào vô duyên vô cớ làm thế, là… Dư Xuyên!
Nhiếp Nhiên cười lạnh. Cô biết ngay chuyến “du lịch” này sẽ không đơn giản như vậy mà.
Quả nhiên vẫn rất đáng để mong đợi.