Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2200
HÓA RA LÀ THẾ
Nhiếp Nhiên và năm tên thuộc hạ đi theo tên kia xuyên qua phòng khách đến nhà kho dưới hầm biệt thự. Bọn họ càng lúc càng đi sâu xuống, trên hành lang vọng lại hàng loạt tiếng bước chân. Đi đến bậc thang cuối cùng mới thấy cái nhà kho này được chia ra làm mấy nhà kho nhỏ, cái nào cũng dùng mật mã giọng nói và vân tay mới có thể mở ra được.
“Đồ để ở bên trong, mọi người cứ tự nhiên.” Gã kia nói xong thì rời đi, không quan tâm bọn họ có mở cửa mấy cái kho khác không.
Nhiếp Nhiên thấy thuận lợi đến khó tin, để đề phòng có bẫy, cô nhân lúc đám người kia không chú ý lén đi lên. Nhưng đúng lúc sắp ra đến cửa thì nghe thấy có tiếng nói chuyện vang lên cách đó không xa.
“Chuyện gì thế, sao lão đại lại để cô ta mang hàng đi dễ dàng như vậy? Trước kia đâu có thế này?”
“Mày ngu à, gần đây tình hình căng thẳng lắm, các nhà kho ở bến tàu đều bị kiểm tra nghiêm ngặt, lô hàng này chính là củ khoai lang nóng bỏng tay, đương nhiên càng sớm quăng đi càng tốt rồi.”
“Cô ta làm được không? Cẩn thận bị bắt lại liên lụy đến chúng ta.”
“Mày quan tâm làm gì? Chuyện của lão đại chúng ta đâu có quyết được, mau mở cổng sau cho bọn chúng mang hàng ra.”
Nhiếp Nhiên nấp ở cửa cầu thang lúc này mới hiểu, chẳng trách người đàn ông kia dễ dàng giao hàng cho mình, hóa ra là bị ép hết cách.
Khu vực này bỗng dưng căng thẳng, chắc là do Hoắc Hoành nhúng tay vào. Bởi vì anh không biết hướng chính xác nên bảo
Lý Tông Dũng kiểm tra toàn bộ khu vực bến tàu, vậy sẽ ép bọn chúng với giao củ
khoai nóng bỏng tay này ra mà không còn thời gian cố ý làm khó cô nữa.
Lần này cô đi ra ngoài làm nhiệm vụ chắc là đơn giản thoải mái nhất trong tất cả các lần, hoàn toàn không có độ khó, giống như là đi du lịch.
Qua khoảng mười lăm phút, đồ đã được chuẩn bị xong. Tên thuộc hạ cầm đầu cung kính nói với Nhiếp Nhiên: “Cô Diệp, xếp hàng xong rồi.”
“Kiểm tra hết chưa?” Cô lạnh lùng nhìn mười mấy túi hàng trong xe, hỏi.
“Đã kiểm xong rồi.”
Hắn tưởng nói thế Nhiếp Nhiên sẽ bảo bọn chúng lái xe đi, nhưng không ngờ Nhiếp
Nhiên lại mở một cái túi ra, lấy một khẩu súng nghịch thử.
Động tác của cô vô cùng thuần thục, hơn cả đám đàn ông bọn chúng rất nhiều.
Khẩu súng bị cô tháo hết linh kiện ra, lúc tưởng là đã hỏng thì nó được cô lắp lại,
thậm chí còn thêm cả đạn.
Mấy tên thuộc hạ thấy thế đều cảm thán, chẳng trách ông chủ Dư lại nể mặt cô, hóa ra cô lợi hại như vậy.
Nhiếp Nhiên kiểm tra khẩu súng xong mới gật đầu với bọn chúng, bảo bọn chúng đóng cửa xe lại.
“Đi thôi, chúng ta nên đi rồi.” Cô dắt khẩu súng vào thắt lưng, dùng áo khoác che đi, dặn dò.
Đám người lập tức lên xe rời khỏi nơi này, không nói một câu từ biệt.
Người đàn ông trung niên ngồi trong phòng khách nhận được tin tức, gọi điện thoại đi.
“Hàng đã đem đi rồi, tiếp theo phải xem bản lĩnh thuộc hạ của cậu. Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, gần đây tình hình rất căng thẳng, cô ta mà xảy ra vấn đề thì cậu đừng trách tôi vô tình.”
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
Dư Xuyên thản nhiên nói: “Nếu như cô ta xảy ra vấn đề thật, vậy ông Ngô không cần hạ thủ lưu tình.”
Người đàn ông trung niên được gọi là ông
Ngô cau mày: “Sao thế, người này có vấn de à?”
“Có vấn đề hay không thì phải xem cô ta mang hàng về kiểu gì đã.”
Ông Ngô đứng phắt lên: “Cậu điên rồi à? Để một người không rõ thân phận đến lấy hàng, có phải cậu muốn hại chết tôi không?!”
“Ông Ngô tên tâm, sẽ không sao đâu.”
“Yên tâm? Cậu bảo tôi yên tâm kiểu gì? Đợt này tình hình rất căng thẳng, thế mà cậu còn để một người không đáng tin đến đây, ngộ nhỡ cô ta là gián điệp hoặc gian tế thì không phải tôi sẽ bị cậu liên lụy à!”
“Những chuyện này tôi đã nghĩ hết rồi, nếu như có vấn đề, người của tôi sẽ bắn chết cô ta ngay, không sao đâu.”
“Bắn chết ngay? Hừ? Lúc nãy mấy tên đàn em của cậu đứng sau lưng cô ta như vệ sĩ, có thể bắn chết cô ta mới là lạ đấy!” Ông
Ngô hừ lạnh một tiếng, nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy quá mạo hiểm, lại nói: “Tôi nói trước, nếu như bị cảnh sát bắt, tôi nhất định sẽ không khách khí đâu.”
Nói xong ông ta cúp điện thoại.