Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2184
KHÔNG BẰNG TIÊN HẠ THỦ VI CƯỜNG
Bởi vì từng thấy sự quyết đoán của cô nên bây giờ thấy cô thay đổi, Hoắc Hoành thật sự rất vui. Đối với anh mà nói, sự thay đổi này có nghĩa là cô bắt đầu tiếp nhận tất cả mọi thứ xung quanh, không còn là thái độ bàng quan cự tuyệt tất cả như trước đây nữa.
Cuối cùng cô cũng bắt đầu tiếp nhận đơn vị, học được điều cơ bản nhất là hợp tác tập thể, lắng nghe đề nghị của mọi người.
Từ ngang ngạnh kiêu căng đến trưng cầu ý kiến, Hoắc Hoành cảm thấy cô đang trưởng thành, đang thay đổi rồi.
“Anh vui vẻ xong chưa, có thể nói chuyện chính rồi chứ?”
Hoắc Hoành thấy cô lườm mình, mím môi cười giả vờ nghiêm túc gật đầu: “Được, vậy thì nói chuyện chính đi. Thật ra anh đã nói kế hoạch của mình với hắn, muốn để lộ ra ít tin tức, dùng một lô hàng dụ hai phe cùng cắn câu. Mà lần này thực tế là vì thăm dò thực hư, muốn xem Trì Tranh Bắc sẽ có phản ứng gì, nếu được, anh định thực hiện, nhưng ai ngờ vô tình để quân đội phát hiện, càng không ngờ vừa vặn lúc ấy bọn em huấn luyện ở chỗ đó nên không kịp chạy, mới thất bại.”
“Anh làm việc còn có lúc thất bại à?” Nhiếp
Nhiên bật cười trêu anh.
“Anh không phải là thần, thất bại cũng rất bình thường.”
Đối với những người khác, thất bại đúng là rất bình thường, nhưng với anh một lần thất bại có thể là trí mạng, vậy mà anh vẫn thản nhiên như không phải qua bao nhiêu
lần bị dồn vào bước đường cùng mới rèn luyện ra được vẻ bình tĩnh thế này chứ?
“Anh thất bại là bởi vì không bàn bạc với ngài ấy chứ gì?”
Cô chưa quên lúc gọi điện thoại cho Lý
Tông Dũng, ông đã kinh ngạc thế nào.
“Ừ, lúc ấy có lô hàng kia bất ngờ quá nên anh quên báo.”
Nhiếp Nhiên vạch trần: “Không phải quên báo, là anh không muốn báo đúng không?”
Với tác phong làm việc của anh, làm gì có chuyện quên, trừ phi là anh không muốn, hoặc là không có cách nào báo cáo lên.
“Tại sao không muốn báo cáo?Cô quả quyết hỏi.
“Thật ra không phải là không muốn, chỉ là sợ bị phản đối. Bởi vì một khi làm không tốt, đám Trì Tranh Bắc có thể sẽ quyết chiến cướp hàng, chú ấy lo lắng chuyện này nên có lẽ sẽ ngăn cản anh.”
thay vào đó là sự phiền muộn: “Không phải thế, kế hoạch vĩnh viễn chỉ là kế hoạch thôi, đến lúc thực hiện vẫn khó. Điều kiện tiên quyết của mọi kế hoạch là em nhất định phải an toàn vận chuyển hàng đến biên giới, như vậy thì mới có thể thực hiện, mà anh lại không biết liệu Dư Xuyên có làm khó em giữa chừng không.”
“Hắn có thể gây khó dễ gì cho em, ở biên giới hắn là vua, nhưng trong nước thì không ai quan tâm đến hắn.”
Vẻ mặt Hoắc Hoành càng thêm nặng nề:
“Không, nếu như ở trong nước không có nhân mạch, sao hắn móc nối được với
Hoắc Khải Lãng? Cho nên em nhất định không được coi thường Dư Xuyên, hắn thâm sâu hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.”
Nhiếp Nhiên được anh nhắc cũng ngẩn ra:
“Yên tâm, em biết nên làm như thế nào, hắn có thâm sâu thế nào cũng không đi chuyển hàng cùng em, em vẫn có thể ứng phó.”
Nguồn : we btruy en onlin e.com
“Ngài ấy làm như vậy là có lý.”
Bởi vì đây là một chuyện chưa biết trước, quyền chủ động nằm ở trong tay Trì Tranh
Bắc.
Chỉ cần hắn muốn tấn công, lúc nào Hoắc
Hoành cũng có thể trúng đạn. Nếu là cô, cô cũng sẽ do dự.
“Nhưng đây thực sự là một cơ hội vô cùng tốt.”
Nhiếp Nhiên biết anh khẩn thiết muốn hoàn thành nhiệm vụ: “Cho nên anh mượn lô hàng này để diệt tận gốc bọn chúng à?”
“Anh có nghĩ thế, để hắn kiểm tra em khắp nơi không bằng chúng ta tiến hạ thủ vi cường.” Vẻ mặt anh lạnh lùng mà quyết đoán.
Nhiếp Nhiên cười: “Xem ra anh đã vạch xong kế hoạch rồi, chỉ đợi em phối hợp thôi.”
Vẻ lạnh lùng trong mắt Hoắc Hoành tan đi,
“Người nên yên tâm là em, anh sẽ bố trí tất cả với hắn xong mới cho em đi.” Hoắc
Hoành đứng lên, cầm tay cô kéo về phía trước: “Đi thôi, muộn lắm rồi, chúng ta về nghỉ ngơi.”