Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2183
EM VẪN KHÔNG CHẮC CHẮN VỀ ANH À?
“Nếu không giả say, có lẽ hắn sẽ kéo chúng ta uống cả đêm, em lười phải đối phó với hắn.”
Hoắc Hoành khẽ mắng: “Vậy cũng không thể để mình uống nhiều rượu hại sức khỏe được.”
Ai ngờ Nhiếp Nhiên lại nhướng mày: “Anh đang tự nói mình à?”
Anh không ngờ bị cô lôi chuyện mình say rượu tối qua ra nói nên vô cùng rầu rĩ.
Nhưng có thể làm sao được, ai bảo mình không làm tốt, mặt mũi đâu mà trách cô,
chỉ có thể chuyển chủ đề: “Tửu lượng của em tốt thật đấy.”
Nhiếp Nhiên cười thầm: “Cũng tạm, thật ra em cũng không biết tửu lượng của mình thế nào.”
Nếu là số 1 thì tửu lượng không tồi, nhưng là thân thể này thì cô không biết, mặc dù đã uống rượu mấy lần nhưng đều không nhiều, đây chắc là lần uống nhiều nhất.
“Vậy mà em còn dám uống nhiều thế?”
Hoắc Hoành lo lắng.
Lúc anh đang chuẩn bị dạy dỗ cô thì nghe thấy Nhiếp Nhiên tiếp lời: “Không phải còn có anh sao, em không sợ.”
Hoắc Hoành không nói nổi nữa, cảm thấy cô càng ngày càng xấu đi, lại còn dùng lời ngon tiếng ngọt đối phó với anh. Nhưng anh lại chết bởi chiêu này, không có nửa cơ hội phản kháng.
Cô đúng là khắc tinh lớn nhất đời anh.
Thấy Nhiếp Nhiên mỉm cười lấy lòng, anh vừa thấy bất lực vừa thấy vui vẻ, chỉ muốn ôm cô vào trong lòng mà phạt cô.
Nhưng bây giờ chỉ có thể nhịn, anh buột miệng nói: “Đợi chuyện lần này kết thúc, chúng ta kết hôn đi.”
Nhiếp Nhiên ngẩn ra, nhưng cũng nhanh chóng khôi phục lại, bình tĩnh nói: “Vấn đề là chuyện này phải kết thúc đã.”
Hoắc Hoành nhướng mày cười dịch lại gần cô, mờ ám nói: “Ý em là chỉ cần kết thúc, em sẽ đồng ý với anh, đúng không?”
Nhiếp Nhiên lui về phía sau, duy trì khoảng cách với anh, cố nén sự hoảng hốt:
“Ý em là bây giờ anh nên hoàn thành nhiệm vụ quan trọng trước mắt chứ không phải nghĩ mấy chuyện kia.”
Hoắc Hoành hụt hẫng.
Thật ra lúc nãy anh đã hơi hối hận rồi, dù sao Lý Tông Dũng cũng đã nói với anh về thái độ của cô, nhưng khi anh đích thân
trải qua thì lại là chuyện khác.
“Em còn gì chưa chắc chắn về anh à?”
Tim Nhiếp Nhiên đập thịch một cái, mỉm cười muốn hóa giải bầu không khí quỷ dị này, chuyển chủ đề: “Có, em không chắc chắn nhiệm vụ lần này có thể hoàn thành không.”
Hoắc Hoành hít sâu một hơi.
Với tính Nhiếp Nhiên, anh biết nếu mình còn ép thì rất có thể cô sẽ nói một số lời anh không muốn nghe, vì thế anh nói: “Có chỗ nào không chắc chắn?”
“Hắn bảo em đi chuyển hàng để kiểm tra hay là muốn mượn cơ hội diệt trừ em?”
Nhiếp Nhiên thấy anh không ép hỏi nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chắc là cả hai, hắn rất thận trọng, muốn kiểm tra em liên tục chứng tỏ là đã nghi ngờ em. Nếu như kiểm tra không đạt tiêu chuẩn, hắn nhất định sẽ sai người bắn chết em tại chỗ.”
Nhiếp Nhiên cũng cho là thế. Chỉ là cô không hiểu mình diễn kém chỗ nào mà khiến Dư Xuyên nghi ngờ? Lúc đó cô không hề nương tay với đám cảnh sát kia, theo lý mà nói không thể khiến hắn nghi ngờ mới đúng.
“Vậy anh cảm thấy tiếp theo em phải làm thế nào?” Cô hỏi.
Ai ngờ Hoắc Hoành nhìn cô một lúc rồi cong khóe miệng lên cười ngây ngô.
Nhiếp Nhiên cau mày lại: “Anh cười cái gì?”
“Em không cảm thấy em thay đổi rất lớn à?
Trước kia anh chưa bao giờ nghe thấy em nói với người khác người đó cảm thấy thế nào cả.” Anh nhìn cô, cười: “Nhiếp Nhiên, anh rất vui.”