Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2178
HẮN KHÔNG TIN ANH
Nhiếp Nhiên lặng lẽ quay đầu đi, chuyển chủ đề: “Căn phòng này là hắn cho anh à?”
“Ừ, không tệ lắm nhỉ?”
“Rất tốt.”
“Vậy em ngủ trước đi, anh đi tắm.” Hoắc
Hoành rót cho mình cốc nước, uống một ngụm rồi định đi ra ngoài.
Nhiếp Nhiến chống cằm, cười nói: “Có cần em giúp không?”
Anh dừng bước, quay lại nhìn cô, nở nụ cười sâu xa: “Đó là vinh hạnh của anh.”
Nhiếp Nhiên đứng dậy, đi theo anh ra khỏi phòng sách, vào phòng tắm.
tường đối diện cô, nói: “Nếu như em không qua được cửa này thì cũng không cần phải tới bên cạnh anh.”
Ý của anh rất rõ ràng chính là dùng Dư
Xuyên để kiểm tra cô.
Qua, sẽ đến bên anh.
Không quay trở về đơn vị.
Như vậy cũng không cần ở bên anh, khiến anh phân tâm.
Nhiếp Nhiên biết dụng ý của anh, cười hỏi:
“Anh có biết hắn kiểm tra em thế nào không?”
“Thế nào?”
Hoắc Hoành rất tò mò với thủ đoạn của Dự
Xuyên, dù sao lần này anh cũng mặc kệ
Nhiếp Nhiên và hắn, không hề tham gia.
Nhiếp Nhiên khẽ cười: “Nói ra đúng là cảm thấy khó tin. Không biết hắn tìm đâu ra hai bộ cảnh phục, sau đó giả dạng cảnh sát chặn xe em, lúc đó em mà gọi điện thoại
Cô cười thỏa mãn ôm chặt anh, không nói gì nữa.
Sau cái ôm ấm áp nhưng ngắn ngủi này, cô mới buông tay ra, ngước đầu lên, đặt cằm lên ngực anh, tiếp tục hỏi: “Phòng này an toàn không?”
“Vốn dĩ rất an toàn, nhưng anh ngủ một giấc thì không thể chắc chắn nữa.” Hoắc
Hoành cũng cúi đầu xuống chạm vào trán cô, hai người gần đến nỗi nhìn rõ mình trong mắt đối phương, hơi thở ấm áp phả vào mặt nhau khiến trái tim không tự chủ được mềm ra.
Nhưng họ cũng biết bây giờ không phải lúc tình tứ, cô bình tĩnh lại rồi lui về phía sau, chống một tay lên ngực anh, hỏi: “Bây giờ tên em là gì, thân phận là gì?”
“Vẫn dùng tên Diệp Lan trước đây, em thấy sao?”
Cô gật đầu: “Được thôi, nhưng thuộc hạ của anh đều biết cái tên Diệp Lan này, chắc sẽ không vạch trần chứ?”
“Không, người ở đây nói là thuộc hạ của anh, nhưng thực ra đều là người của Dự
Xuyên, hắn yêu cầu anh đến một mình.”
Cô trợn mắt: “Một mình anh?”
Nhưng sau đó cô liền hiểu ra.
Hoắc Hoành đạp lên Hoắc Khải Lãng để lên chức, Dư Xuyên phòng bị anh cũng đúng.
“Chẳng trách ngày đó đám người kia phải cùng anh ra ngoài.”
Lúc này Nhiếp Nhiên mới tìm được câu trả lời tại sao lúc cháy Hoắc Hoành phải dẫn theo mấy gã quen mặt kia.
Có lẽ không phải anh muốn dẫn, mà là bọn chúng nghe lệnh của Dư Xuyên, lúc nào cũng phải canh chừng anh nên mới gây ra chuyện ngoài ý muốn đó.
“Xem ra hắn không tin anh rồi.”