Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2175
HIỂU LẦM
Hai người đàn ông mặc cảnh phục một người đứng ở đầu xe, một người đứng cạnh cửa xe chặn đường cô lại, nghiêm túc nói: “Kiểm tra theo thông lệ, mời cô tắt máy xuống xe.”
Nhiếp Nhiên chỉ hạ một phần ba cửa kính, lộ ra nửa gương mặt, bình tĩnh nói: “Tôi còn chưa đến cổng, tại sao phải cho các anh kiểm tra?”
Hình như người đàn ông kia có chuẩn bị mà đến, trịnh trọng nói: “Bởi vì hành vi của cô mờ ám, thấy chúng tôi xuất hiện là mãi không đi tiếp, cho nên chúng tôi muốn kiểm tra xe của cô.”
Nhiếp Nhiên phì cười: “Vậy cũng có thể là tôi lạc đường, đang xem bản đồ cho nên mới không đi vào.”
Người đàn ông kia ngẩn người, không biết trả lời như thế nào, người đứng ở đầu xe vội nói: “Thế thì càng tốt, sau khi kiểm tra xong, chúng tôi có thể nói cho cô biết hướng cô muốn đi.”
“Đúng vậy, mời cô nhanh chóng tắt máy xuống xe.” Người đứng cạnh cửa gõ lên xe giục.
Nhiếp Nhiên thấy hắn mất kiên nhẫn giục mình liền quan sát kỹ quần áo của đối phương.
“Lề mề cái gì, mau xuống xe đi!” Người kia thấy mãi mà Nhiếp Nhiên không có phải ứng gì, lại nhắc nhở.
Nhiếp Nhiên vốn định gọi điện thoại, nhưng lại vô tình nhìn đến eo hắn, cô đột nhiên dừng lại, tắt máy, tháo dây an toàn, bước xuống.
Hai người kia thấy cô đã tắt máy, nhanh chóng mở cốp xe ra kiểm tra.
Nhiếp Nhiên nhìn bọn họ bận rộn làm việc, lại nhìn sắc trời bắt đầu sáng dần, vẻ mặt rất dửng dưng.
Đến khi người kia mở cửa xe, nhìn thấy túi đồ, lập tức chỉ túi hỏi: “Đây là cái gì?”
“Tôi định đi du lịch đường dài, đây là hành lý của tôi, bên trong là quần áo.” Nhiếp
Nhiên thản nhiên nói.
Người kia nghi ngờ nhìn bọc đồ, hất cằm ra hiệu cho cô: “Quần áo? Vậy mời cô mở ra để chúng tôi kiểm tra.”
Nhiếp Nhiên nhìn dáng vẻ nhát gan phòng bị của hắn, coi thường cười khẽ rồi tiến lên kéo khóa túi ra.
Trong túi hành lý toàn là quần áo.
Sau khi lấy được đồ, để đề phòng nên cô đã bỏ toàn bộ quần áo của mình vào.
Nhưng gã đàn ông bên cạnh lại cau mày, vẫn nghi ngờ cô. Hắn định lật lên kiểm tra.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên hơi thay đổi, bởi vì cô rất rõ bên dưới quần áo toàn là súng và đạn.
Ban đầu cô rất bình tĩnh, cho đến khi hắn sắp chạm tay vào túi, cô mới lạnh lùng nói một câu: “Chắc không phải các anh có sở thích lục đồ lót của con gái chứ?”
Ý châm chọc và khinh thường khiến gã đàn ông hơi khựng lại, một lát sau mới nói:
“Đây là công việc theo thông lệ, mong cô nghiêm túc.”
Nhiếp Nhiên nhún vai lui sang bên cạnh.
Tên kia thấy cô ngoan ngoãn liền bắt đầu lục túi.
Mới lật một lát, tiếng kim loại và chạm đã vang lên, hắn vội tăng tốc độ tìm kiếm, sau khi thấy có súng ở bên dưới, hắn hỏi ngay:
“Đây là…”
Còn chưa kịp nói hai chữ cái gì, thậm chí còn chưa kịp quay đầu lại, con dao lạnh
Nguồn : we btruy en onlin e.com
như băng đã dí lên cổ hắn khiến hắn cứng đờ tại chỗ.
Hắn không ngờ cô lại nhanh thế, vừa rồi rõ ràng vẫn còn ở phía sau mình.
“Cô… cô muốn làm gì…” Hắn lắp bắp hỏi.
Tên còn lại đi từ sau cốp xe ra, rút súng nhắm vào Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên giữ chặt gã đàn ông trước người, dí con dao lạnh như băng lên cổ họng hắn, cảnh cáo tên kia: “Bỏ súng xuống, nếu không tôi sẽ giết hắn ngay.”
Gã kia thấy con dao trên cổ bạn mình, cố nén cảm xúc nói với cô: “Tôi cảnh cáo cô, đừng có làm bậy, nơi này toàn là người của chúng tôi, cô không chạy thoát được đâu.”
Nhiếp Nhiên cười lạnh, nhẹ giọng nói với người đàn ông bị mình bắt giữ: “Xem ra anh ta không muốn cứu anh rồi.”
Nói xong cô tăng thêm lực, định cắt đứt cổ
họng hắn. Con dao sắc bén rạch đứt da trong chớp mắt.
Tên kia thấy cô làm thật, vô cùng hoảng loạn, mới có mấy giây ngắn ngủi đã bị đánh bại, hô to: “Đợi đã!”
“Muốn trăn trối gì nữa à?” Nhiếp Nhiên cười hỏi.
Tên kia nuốt nước miếng, hoảng sợ trả lời:
“Không, không phải thế, là hiểu lầm, là hiểu lầm thôi, thật ra… thật ra chúng tôi tới tiếp ứng cô…”