Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2173
THẤY KHÔNG ĐÚNG THÌ GIẢI QUYẾT
Hoắc Hoành không trả lời ngay mà nâng ly uống cạn, sau đó mới nói:
“Tôi cảm thấy anh không yên tâm.”
Anh đặt ly rượu lên bàn phát ra tiếng va chạm lanh lảnh khiến Dư Xuyên nhướng mày lên, càng thêm hứng thú: “Cậu nói là tôi không yên tâm về cậu, đang phòng bị cậu?”
Mặc dù vẻ mặt hai người không có gì thay đổi, nhưng thực ra cả hai đều đang thăm dò đối phương.
Hoắc Hoành nhếch mép, nghịch cái ly trong tay: “Ý tôi là anh không yên tâm để một cô gái làm nhiệm vụ.”
Dư Xuyên uống rượu, xua tay: “Không không không, tôi không nghi ngờ mắt nhìn người của Nhị thiếu, tôi chỉ tò mò hồng nhan tri kỷ đó ở bên cạnh Nhị thiếu nhiều năm, sao ban đầu không theo cậu đến đây?”
“Vốn dĩ muốn để cô ấy quản lý việc vận chuyển trong nước giúp tôi, kết quả bây giờ xảy ra chuyện này nên tôi bảo cô ấy chấm dứt việc bên đó, tới giúp tôi trước.”
Hoắc Hoành giải thích đơn giản nhưng vô cùng kín kẽ, cũng lót sẵn đường cho Nhiếp
Nhiên xuất hiện.
Đáng tiếc, Dư Xuyên có thể ngồi lên vị trí ngày hôm nay thì đâu có dễ bị lừa, hắn vẫn nghi ngờ: “Cậu để cô ấy ở bên đó một mình, chứng tỏ cậu rất yên tâm về cô ấy.”
“Có gì mà không yên tâm, cô ấy có thể ở bên tôi nhiều năm tất nhiên là vì năng lực được tôi công nhận.” Hoắc Hoành giả vờ như không nghe ra ý của hắn, lại rót cho mình một ly rượu, uống tiếp.
Dư Xuyên bắt tréo chân, lắc lư rượu trong ly: “Người được Nhị thiếu công nhận không nhiều, tôi lắm lời hỏi một câu, người này chắc là rất quan trọng trong lòng cậu nhỉ?”
Hoắc Hoành nhìn Dư Xuyên, một lúc sau mới cong khóe miệng lên: “Không phải anh đã dùng từ hồng nhan tri kỷ để miêu tả cô ấy rồi à?”
Dư Xuyên không ngờ anh lại thẳng thắn vậy bèn cười lớn: “Ha ha ha, thế thì tôi rất mong đợi gặp được cô ấy đấy!”
Hoắc Hoành cũng cười, không nói gì.
Dư Xuyên thấy mình không moi được gì nữa liền chuyển chủ đề: “Thế nào, rượu an ủi ngon thế này có cần tôi bảo người mang hai chai nữa qua, tối nay chúng ta không say không về không?”
“Ông chủ Dư, anh định chuốc say tôi à?”
Hoắc Hoành cười như có như không.
Dư Xuyên cũng nói đùa: “Không được à?
Ngày mai hồng nhan tri kỷ của cậu đến, cậu sẽ không có cơ hội say nữa đâu.”
“Cũng đúng.” Hoắc Hoành suy nghĩ một lát rồi rót nốt rượu trong chai vào ly, cạn ly với hắn.
Dự Xuyên thấy anh dứt khoát thế, cười nói:
“Vậy để tôi sai người mang hai chai nữa đến.”
Nói xong hắn bảo thuộc hạ cầm mấy chai rượu trắng và rượu vang tới.
Mà Hoắc Hoành từ trước đến giờ rất giỏi khắc chế lại uống thoải mái với hắn, đến nỗi cuối cùng vô tri vô giác gục lên bàn sách ngủ.
Lúc này trời đã dần sáng lên.
Dư Xuyên nhìn Hoắc Hoành bất tỉnh nhân sự trên bàn, nhẹ giọng gọi anh mấy tiếng, sau khi chắc chắn anh không có dấu hiệu tỉnh lại mới đứng lên tắt đèn, rời khỏi phòng sách.
“Nhị thiếu uống say rồi, đang ngủ ở bên trong, chúng mày dẫn người đến địa điểm đón người đi.” Hắn đóng cửa lại, dặn dò người ngoài cửa, vẻ mặt vẫn tỉnh táo, không hề có vẻ say rượu.
“Chỉ có người của chúng ta, không cần dẫn
Nhị thiếu theo à?” Tên đàn em thăm dò.
Dư Xuyên lạnh lùng liếc hắn: “Mày nói xem.”
Tên kia rùng mình nhưng vẫn nói: “Nhưng bọn em không biết người kia.”
“Có thể xuất hiện ở nơi hỗn loạn đó sẽ rất dễ nhận ra, cô ta mang theo hàng của chúng ta, chúng mày cứ đi theo hướng này là được.” Dư Xuyên nói xong dừng lại mấy giây mới dặn tiếp: “Nhưng phải nhớ để ý cô ta cho tạo, kẻo lại để thứ không nên vào đây trà trộn vào.”
Tên đàn em kia gật đầu, do dự nói: “Vậy nếu như có vấn đề thì ăn nói thế nào với
Nhị thiếu ạ?”
Nguồn : we btruy en onlin e.com
“Nếu là vận chuyển hàng, bị phục kích ám sát là chuyện bình thường, chẳng lẽ còn cần tạo dạy mày à?” Dư Xuyên lạnh lùng trả lời.
Tên kia vội gật đầu: “Vâng, em biết rồi.”
“Tóm lại là làm việc cẩn thận cho tao.”
“Vâng!”
Dư Xuyên dặn dò xong, liếc cánh cửa sau lưng rồi rời đi.