Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2159
CÓ THỂ HÀNH ĐỘNG RỒI
Nhiếp Nhiên nhìn bản đồ, dặn dò bọn họ: “Không cần nhóm lửa ở các cổng, mọi người chỉ cần nhóm lửa ở hướng Tây Bắc tạo ra khói dày, những người còn lại thì đốt hết nhà ở vòng ngoài hướng Tây Bắc.”
Lý Vọng đi tới bên cạnh cô, nhìn điểm cô đánh dấu trên bản đồ, cau mày, vẻ mặt nghiêm túc mà nặng nề: “Cô làm thế tuy khói sẽ theo gió bay hết vào trong thôn, nhưng cũng rất dễ làm nhà cửa bén lửa, đến lúc đó sẽ gặp nguy hiểm.”
“Yên tâm đi, ở hướng Đông Nam, Đông Bắc cùng với Tây Nam đều có cổng ra, nếu như bọn họ biết trước thật thì chạy trốn cũng sẽ không có vấn đề gì. Mọi người tập kích ở
ba cổng đó đi.” Nhiếp Nhiên giải thích đơn giản rồi phất tay đuổi bọn họ đi.
Lý Vọng thấy cô thờ ơ, cứ cảm thấy cô quá không để tâm, anh ta đặt tay lên bản đồ, che mất tầm mắt Nhiếp Nhiên, hành động này cực kỳ không lễ phép, nhưng lúc này
Lý Vọng không quan tâm được nhiều thế nữa: “Ngộ nhỡ bọn chúng chạy mất, không kịp khống chế thế lửa, dân làng bị nhốt thì phải làm sao?”
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên, không vui nói:
“Tôi nói bọn họ có thể trốn thì nhất định có thể trốn.”
Lý Vọng cố chấp muốn hỏi ra bằng được:
“Nhưng tại sao? Sao cô có thể khẳng định bọn họ có thể trốn?”
“Tóm lại mọi người cứ nghe tôi thì chắc chắn không sai.”
Thật ra Nhiếp Nhiên cũng không ngại nói cho anh ta biết, chỉ là Hoắc Hoành lại xuất hiện trong kế hoạch này nên cô không thể nói quá nhiều.
Chuyện liên quan đến anh, lúc nào cô cũng cẩn thận và thận trọng.
Các chiến hữu vì chuyện này mà rất phiền não, cô không chịu nói gì cả mà bảo đi làm chuyện to gan nguy hiểm như thế, sao bọn họ có thể cam tâm tình nguyện?
“Nhưng vấn đề là…”
Lư Lỗi vẫn định nói tiếp nhưng Uông Tư
Minh vỗ vai anh ta, trấn an: “Anh tin lời cô ấy đi. Dù kế hoạch này khó tin, nhưng tôi tin cô ấy sẽ không mang thành tích của mình ra đùa đâu.”
Câu này không làm Lư Lỗi yên tâm hơn được, anh ta vẫn muốn hỏi cô, nhưng bất ngờ là lại bị Lý Vọng ngăn cản: “Được rồi, tin cô ấy một lần.”
“Đây không phải là vấn đề tin hay không tin, đây là…”
Đây rõ ràng là làm càn!
Lư Lỗi thở dài nhìn Nhiếp Nhiên đang
nghiên cứu bản đồ, cuối cùng chỉ có thể đi theo.
Các tân binh thấy binh lính Quân khu 9 đều đi chuẩn bị, đương nhiên không dám nói nhiều, đều nhanh chóng bắt đầu hành động.
Nam binh đi chặt cây, vận chuyển, nữ binh thì bắt đầu nhóm lửa rồi đốt hết nhà ở vòng ngoài thôn.
Bởi vì Nhiếp Nhiên nói đốt trong đêm mà không thấy lửa rực trời mà chỉ có khói dày thì sẽ lộ sơ hở, cho nên yêu cầu của cô là đốt nhà!
Những người đó do dự mấy giây, thấy không có ai phản đối nên chỉ đành phóng hỏa đốt nhà.
Mùa thu khô hanh, lửa vừa bén vào đã khiến khung cảnh xung quanh trở thành biển lửa.
Ngọn lửa không ngừng lan ra, chói mắt như muốn nuốt chửng tất cả.
Nhiếp Nhiên đứng trước biển lửa, nhìn ngọn lửa không ngừng lớn lên.
Chỉ năm phút ngắn ngủi, nhà cửa ở vòng ngoài đã vang lên tiếng sụp đổ.
Mọi người thấy mãi mà cô không bảo xuất phát thì đều thấy khó hiểu.
Theo lý mà nói, nếu như những kẻ đó lấy được tin tức thì đã giải tán chạy trốn rồi chứ.
Nhưng tại sao Nhiếp Nhiên không bảo bọn họ đến các cổng để tập kích?
“Còn đốt nữa sẽ nguy hiểm mất.” Lư Lỗi nói.
Lý Vọng cau chặt mày, mím môi lại thành một đường thẳng.
Phùng Chí thì chỉ nói một câu ngắn gọn:
“Cô ấy tự có tính toán.”
Hiếm khi anh ta nói thay Nhiếp Nhiên làm
Lý Vọng thấy rất bất ngờ, phải nhìn anh ta mấy lần.
Đúng lúc này, Nhiếp Nhiên ra lệnh: “Mọi người có thể hành động rồi.”
Tất cả mọi người hoàn hồn lại, chia nhau ra thành mấy tổ nhỏ nhanh chóng chạy đến các cổng, chỉ còn mình Nhiếp Nhiên vẫn đứng tại chỗ nhìn khói lửa.
Ánh lửa dày đặc như muốn lao lên tận trời.
Đột nhiên, cô lao vào trong biển lửa.
Lý Vọng vốn định gọi cô cùng hành động, còn chưa kịp lên tiếng đã trơ mắt nhìn cô lao vào trong.