Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2152
ĐỐT HẾT ĐI
Thời gian chậm rãi trôi đi, chuyện bắt đầu trở nên khó giải quyết hơn.
Bởi vì có một lần tập kích thất bại nên kế hoạch tiếp theo cực khó khăn. Lý Vọng và
Phùng Chí cùng với những binh lính Quân khu 9 khác không ngừng nghiên cứu bản đồ tìm phương án tập kích, nhưng lần nào cũng bị Lý Vọng phản bác. Cả đội đều bắt đầu nóng nảy.
“Lý Vọng, cậu bác bỏ tất cả kế hoạch, thậm chí có cái không tệ cậu cũng phản đối, vậy tiếp theo phải triển khai thế nào?” Lư Lỗi thấy Lý Vọng lại phản đối kế hoạch của mình một lần nữa thì kháng nghị.
Lý Vọng cau mày, cũng phiền não trả lời:
“Những cái cậu bảo là không tệ kia căn bản không thể cân nhắc, hơn nữa chúng ta từng thất bại một lần rồi, tuyệt đối không
thể thất bại nữa, nếu không sẽ không thể bảo đảm tính mạng của dân làng.”
Mọi người không nói được gì nữa.
Lúc bọn họ rơi vào phiền não thì thiết bị liên lạc kết nối được với Lý Tông Dũng.
Lý Vọng bước nhanh tới cầm lấy thiết bị báo cáo kế hoạch mới nhất với ông. Nhiếp
Nhiên nghe thấy Lý Vọng hô Tiểu đoàn trưởng thì cũng đứng vụt lên bước đến bên cạnh anh ta, nhìn chằm chằm thiết bị liên lạc giống như đang im lặng thỉnh cầu.
Người xung quanh thấy cô như vậy cũng không dám tùy tiện tiến lên ngăn cản, chỉ có thể nhìn.
Lý Vọng thấy vẻ mặt cô nghiêm túc nên sau khi báo cáo ngắn gọn xong, lại nhắc thay
Nhiếp Nhiên một câu.
Lý Tông Dũng đồng ý ngay.
Lý Vọng đưa thiết bị cho Nhiếp Nhiên:
“Tiểu đoàn trưởng muốn nói chuyện với
CÔ.”
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên dịu đi, cô nhận lấy thiết bị.
Giọng Lý Tông Dũng truyền đến: “Có chuyện gì mà tìm tôi gấp thế?”
Nhiếp Nhiên quay đi rời khỏi đám người, vào một bụi cây rậm rạp, lợi dụng nơi này che tầm mắt bọn họ. Sau khi xác định xung quanh không có bất cứ ai, cô nói thẳng:
“Tôi nhìn thấy anh ấy, anh ấy ở trong đám người chúng tôi bao vây diệt trừ lần này.”
Mặc dù nghe giọng cô rất bình tĩnh nhưng vẫn lộ ra chút căng thẳng.
Lý Tông Dũng giật mình: “Cái gì?! Không thể nào, kế hoạch hành động của nó không sớm thế, sao lại xuất hiện ở trong phạm vi vây quét của mọi người được? Cô chắc chắn người cô nhìn thấy là nó chứ?!”
“Tình hình lúc đó nguy cấp, tôi chỉ nhìn
lướt qua thôi, nhưng tôi sẽ không nhìn nhầm đôi mắt kia đâu.”
Cô đã từng nhìn đôi mắt kia vô số lần trong đêm tối, chỉ là khi đó ánh mắt anh nóng bỏng, mãnh liệt hơn.
“Vậy cô nghĩ cách đi thăm dò xem.”
Lý Tông Dũng sợ cô nhìn nhầm người, làm hỏng chuyện nên bảo cô đi thử một lần, nhưng lại bị Nhiếp Nhiên từ chối.
“Tôi nghĩ là tôi không đi được.”
“Tại sao? Cô có ý gì? Chẳng lẽ… nó xảy ra chuyện rồi à?” Ông hơi hoảng loạn.
Nhiếp Nhiên vội vàng trả lời: “Không phải không phải, anh ấy còn làm người Quân khu 9 khoanh tay chịu trói, nhưng cũng vì thế mà bọn họ càng phòng bị nghiêm mật, tôi không biết mình có thể đột phá phòng ngự của anh ấy đi tìm anh ấy không, hơn nữa quan trọng nhất là tôi không biết anh ấy có nhìn thấy tôi không.”
Điểm này mới là trí mạng.
Đám người này rút dây đồng rừng, bây giờ cô mà đi thì khó như lên trời.
Hơn nữa chỉ liếc một cái trong bóng tối, rất khó chắc chắn lúc ấy anh có nhìn thấy mình không.
Đi tới đó chẳng khác nào bị đạn bắn thành tổ ong vò vẽ!
Lý Tông Dũng nghe thấy Hoắc Hoành không sao mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy tình hình của mọi người bây giờ thế nào?”
“Bọn họ giam tất cả dân làng lại để uy hϊế͙p͙ chúng tôi rút lui, bây giờ người Quân khu 9 đã rút khỏi thôn một cây số rồi, nửa tiếng trước muốn tiến hành tập kích, nhưng bị đối phương phá hỏng, bây giờ đang dùng tính mạng dân làng để uy hϊế͙p͙, tình hình bế tắc lắm.”
Lý Tông Dũng nói ngay: “Không cần phải lo lắng cho tính mạng người dân, có nó ở đó, tôi tin sẽ không có ai chết.”
Nhiếp Nhiên cũng đồng ý: “Đúng, cho nên tôi nghĩ hay là tôi làm người xấu đi.”
Lý Tông Dũng dừng lại mấy giây, ngẩn ra hỏi: “Ý cô là sao?”
“Bọn họ tuyên bố nếu như chúng tôi đến gần thì sẽ thiêu chết những người dân kia, cho nên tôi nghĩ hay là phóng hỏa thiêu thật.”
Lý Tông Dũng cho là cô đang nói linh tinh:
“Lúc này rồi cô đừng có đùa nữa.”
Nhiếp Nhiên lại lạnh lùng cong môi lên: “Ai nói tôi đùa, tôi định đốt thôn thật.”
Nguồn : we btruy en onlin e.com