Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2153
VẬY THẦY ĐỪNG HỐI HẬN
Lý Tông Dũng nghĩ tới những chuyện cô đã từng làm, sống lưng đột nhiên lạnh toát.
“Cô điên rồi à? Cô là một quân nhân, không phải thổ phỉ, cô có biết mình đang nói gì không!”
Nhiếp Nhiên phì cười: “Ngài yên tâm, tôi trêu ngài thôi.”
Lý Tông Dũng hít sâu một hơi, khẽ mắng:
“Con nhóc này, cô đùa cũng phải chọn thời gian và trường hợp chứ!”
Nhiếp Nhiên thu lại ý cười, tiếp tục nói:
“Yên tâm đi, vướng thành tích nên tôi sẽ làm việc có chừng mực, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Lý Tông Dũng không chắc chắn: “Cô có chừng mực thật chứ? Sao tôi lại thấy không tin được thế?”
Nhiếp Nhiên cười: “Ngài không tin tôi cũng chẳng biết làm sao, mấy người Lý Vọng bác bỏ mấy kế hoạch rồi, căn bản hết đường xoay xở, bây giờ chỉ có tôi là có thể phá cục diện này.”
“Cô chắc chắn không có vấn đề chứ?” Lý
Tông Dũng hỏi đi hỏi lại.
Nhiếp Nhiên liên tục bảo đảm: “Tôi bảo đảm với ngài, hơn nữa anh ấy vẫn ở trong đó, cho dù tôi không quan tâm người khác thì cũng không thể không để ý đến anh ấy, đúng không?”
“Cô lấy gì ra bảo đảm?”
“Đương nhiên là dùng may mắn rồi.”
Nhiếp Nhiên đi ra khỏi bụi cây, nhìn mấy người dân ngồi bên cạnh đống lửa kia, lộ ra ý cười thâm sâu.
Lý Tông Dũng nghi ngờ hỏi: “May mắn? Là sao?”
Nhưng tiếc là lần này Nhiếp Nhiên không định trả lời, cô chỉ nói với Lý Tông Dũng:
“Ngài ra lệnh cho Lý Vọng đi, ít nhất phải để tôi tham gia vào lần hành động này mới được.”
“Không phải cô vốn tham gia rồi à?”
Nhiếp Nhiên thở dài: “Vì muốn điều tra người lừa chúng tôi là ai nên tôi vi phạm quy định rời khỏi đội ngũ, suýt nữa khiến những người khác rơi vào nguy hiểm, Lý
Vọng cấm tôi rồi.”
Lý Tông Dũng bật cười: “Xem ra có người bị ấm ức trong đoàn đội rồi.”
Nhiếp Nhiên im lặng không nói gì.
Lý Tông Dũng nói: “Được rồi, tôi sẽ nói với
Lý Vọng. Nói trước, ở đơn vị dự bị cô học được cách trao đổi, thế thì ở chỗ này cô cần học được chung sống với bọn họ. Với trí thông minh của cô, tôi tin rằng cô đã nhìn
Lư Lỗi tò mò hỏi: “Sao rồi, Tiểu đoàn trưởng nói thế nào?”
Lý Vọng để thiết bị lên bàn, nhìn Nhiếp
Nhiên, trả lời: “Tiểu đoàn trưởng nói, lần hành động này do Nhiếp Nhiên làm tổng chỉ huy.”
“Cái gì?!”
Mọi người kinh hãi.
Bọn họ không nghe nhầm chứ?
Để Nhiếp Nhiên làm tổng chỉ huy?
Cô là tân binh, Tiểu đoàn trưởng làm sao vậy?
Nhiếp Nhiên cũng cau mày lại, cô không ngờ Lý Tông Dũng lại trực tiếp giao nhiệm vụ này cho cô.
“Tôi không có hứng làm tổng chỉ huy, tôi chỉ muốn tham gia vào lần hành động này thôi.”
Nhưng Lý Vọng lại nói: “Tiểu đoàn trưởng
nói để cô chỉ huy thì cô phải chỉ huy, không cho phép cô nói không, đây là mệnh lệnh.”
Nhiếp Nhiên nhướng mày, cười nói: “Vậy được rồi, thầy đừng hối hận đấy.”
Nói rồi cô đi đến cái bàn đá nhỏ để bản đồ của bọn họ.
Lư Lỗi đến gần Lý Vọng, lo lắng nói: “Sao tôi lại cảm thấy cô ấy sắp giở trò thế nhỉ?” 20