Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2121
VẪN CÒN MỘT NGƯỜI NỮA?
Anh ta trơ mắt nhìn Nhiếp Nhiên rời đi rồi tìm một chỗ có ánh nắng bắt đầu nằm giả chết.
Đằng nào cũng bị cười nhạo đến chết rồi, thà tìm một chỗ nằm cho thoải mái còn hơn.
Con nhóc này!
Cô chưa xong với anh ta đâu!
Lần sau cô mà rơi vào tay anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
Dám đối xử với anh ta như vậy, đúng là không có thiên lý!
Không có một chút tình chiến hữu nào, thật quá đáng!
Cố Vinh An mang theo oán niệm và tức giận lặng lẽ nguyền rủa Nhiếp Nhiên, mà
Nhiếp Nhiên thì đang tìm chỗ khuất chuẩn bị thay quần áo.
Nhưng không ngờ cô lại tìm được một người đánh lén nữa, hơn nữa còn giải quyết dễ dàng.
Sau khi xác định xung quanh không còn vấn đề gì, cô mới thay quần áo khô của Cố
Vinh An vào.
Mặc quần áo ướt bị lạnh cả đêm, đến giờ mới được ấm áp hơn một chút.
Lúc cô đang bỏ quần áo vào trong túi thì đột nhiên cách đó không xa truyền đến một tiếng súng quen thuộc.
Âm thanh này giống y như lúc Cố Vinh An đánh lén cô. Chắc là tiếng súng giảm thanh, nhưng vì đang ở trong rừng yên
tĩnh nên cô vẫn nghe ra được là tiếng đạn bắn.
Có đạn, có nghĩa là xung quanh có người.
Cô vội thu dọn đồ rồi lặng lẽ tiến về phía đó.
Càng đến gần, tiếng súng và tiếng đánh nhau càng rõ ràng.
Nhiếp Nhiên bước chậm lại, cố gắng để đối phương không chú ý tới mình.
Cô tìm một chỗ thuận lợi trong bụi cây để nấp, thấy Từ Minh Thao cũng đang đánh nhau với một người che mặt như mình.
Có lẽ lại là binh lính nào đó của Quân khu 9.
Nhiếp Nhiên ngồi im nhìn chằm chằm người đang vật lộn với Từ Minh Thao, sau đó chậm rãi xuyên khẩu súng qua bụi cây, tìm một điểm tựa vững vàng, nhắm vào đối phương, bóp cò.
Người đang chém giết với Từ Minh Thao đột nhiên cứng đờ, ngay cả Từ Minh Thao cũng ngẩn ra.
Người đàn ông che mặt lui về phía sau mấy bước, dừng đánh, kéo khăn che xuống: “Tôi chết rồi.”
Anh ta nói với Từ Minh Thao, đồng thời cũng nói cho Nhiếp Nhiên trong góc tối.
Nhiếp Nhiên đi ra.
Từ Minh Thao kinh ngạc: “Sao cô lại đến đây?”
Bọn họ không có thiết bị liên lạc, hơn nữa bây giờ anh ta cũng không ở chỗ cũ, sao cô lại tìm được?
“Tôi cũng vừa giải quyết người ở gần đây.”
Nhiếp Nhiên đi thẳng tới, nhìn người bị mình “bắn chết”, xác định đúng là binh lính Quân khu 9 rồi mới quay sang nói với
Từ Minh Thao: “Tôi giải quyết tổng cộng ba người, anh thì sao?”
“Cũng ba người.” Từ Minh Thao vừa mới đánh xong nên nói chuyện hơi mệt.
Nhiếp Nhiên ừ một tiếng rồi lột sạch đồ trên người binh lính kia, cũng không quan tâm sắc mặt đối phương khó coi hay Từ
Minh Thao kinh ngạc thế nào, cô phân tích:
“Lần này chúng ta có tổng cộng bảy người, tôi và anh giải quyết sáu, có nghĩa là lần này sát hạch một chọi một.”
Từ Minh Thao phản ứng rất nhanh: “Cho nên bây giờ còn lại một người.”
Mà người này mãi vẫn chưa xuất hiện.
Tại sao lại thế?