Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2113
BẦU KHÔNG KHÍ KỲ LẠ
Mang theo nghi ngờ, mọi người vượt qua bốn ngày huấn luyện cuối cùng, hơn nữa có thể cảm nhận được cường độ huấn luyện đã giảm đi.
Tất cả đều cảm thấy bởi vì sắp kết thúc nên huấn luyện mới nhẹ đi, nhưng chưa đến ngày cuối cùng bọn họ vẫn không dám tự ý thả lỏng.
Bọn họ đều là những binh lính ưu tú nhất được chọn ra từ những đơn vị khác nhau, đã trải qua đủ chuyện bất ngờ. Cho nên bọn họ biết rõ chưa đến giờ phút cuối cùng thi sát hạch vẫn chưa kết thúc, nhất là những binh lính đứng ở ranh giới đạt chuẩn.
Ai cũng căng thẳng huấn luyện.
Đến ngày cuối cùng sau khi kết thúc huấn luyện, tất cả mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, ánh nắng chiều chậm rãi buông xuống, mọi người vừa nói vừa cười đi đến phòng ăn, đều cho rằng sát hạch đã kết thúc.
“Trời đất, cuối cùng cũng bình an ở lại rồi.”
Triệu Thiển Mạch vươn vai cảm thán: “Tôi còn tưởng là mấy ngày nay sẽ có bài sát hạch lớn gì đó, không ngờ càng về sau càng đơn giản.”
“Đúng vậy, uổng công tôi lo lắng nhiều ngày, mấy tối nay tôi đều không dám ngủ, sợ có tập hợp khẩn cấp.” Một nữ binh khác thấy Nhiếp Nhiên và Lý Kiêu đánh nhau trước đây tên là Lục Nguyệt, mặc dù không cùng phòng ngủ với Triệu Thiển Mạch nhưng hai người lại rất thân.
Trong phòng ký túc, Cửu Miêu còn hành động đơn độc hơn cả Nhiếp Nhiên, cô ta hoàn toàn không chú ý đến tất cả những gì xảy ra trong đơn vị.
Lý Kiêu thì lạnh nhạt, đối xử với ai cũng giống nhau, bất cứ ai gặp phải chuyện gì cô cũng sẽ giúp, tính cách này khó có thể trở thành bạn thân.
Còn Nhiếp Nhiên khó đoán nhất, nói cô quy củ thì đúng là cô có thể chẳng phạm chút lỗi nào, mà nói cô không quy củ cũng đúng, có lúc cô vô cùng ngang ngược, đến lời của sĩ quan huấn luyện cô còn chẳng thèm nghe.
Cô và Lý Kiều còn đối địch với nhau nên
Triệu Thiển Mạch cũng chẳng dám đứng về bên nào. Cho nên Triệu Thiển Mạch mới tìm người không cùng phòng làm bạn thân.
“Cô có phát hiện gần đây bọng mắt của tôi rất lớn không?” Lục Nguyệt chỉ mắt mình rồi hỏi.
Triệu Thiển Mạch cười khoác vai cô ta, thân mật nói: “Được rồi, tối hôm nay cô có thể ngủ yên rồi.”
“Dĩ nhiên, tối nay tôi phải ngủ thật ngon để bù lại hai tháng qua.”
Mấy nữ binh đề nghị: “Đừng, chỉ ngủ thì chán lắm, không phải kết thúc huấn luyện sẽ được nghỉ mấy ngày à, chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng đi?”
“Tôi đồng ý, đã hai tháng tôi không ra khỏi cổng đơn vị rồi, có cảm giác mình đã bị thế giới vứt bỏ.”
“Ha ha ha, tôi cũng sắp quên thế giới bên ngoài trông như thế nào rồi.”
“Cho tôi đi nữa.” Mạnh Kiệt tiến vào trong đội nữ binh, khoác vai chị mình: “Đã rất lâu tôi không được ngồi cùng bàn ăn cơm với chị mình.”
“Được, Manh Kiệt, anh là nam binh duy nhất, thế thì anh mời đi.”
Các nam binh khác nhao nhao lên tiếng:
“Vậy tính cả tôi đi, tôi và Manh Kiệt mời các cô.”
“Dẫn tôi theo nữa.”
“Tôi cũng phải tham gia.”
Càng lúc càng có nhiều nam binh yêu cầu tham gia.
Manh Kiệt thấy mọi người đều tham gia liền chủ động hỏi Từ Minh Thao: “Anh
Thao, anh có muốn đi cùng không?”
Trong đội nam binh, Từ Minh Thảo và Lý
Kiêu cùng một cấp bậc, tương tự như tiểu đội trưởng, có tác dụng ổn định đoàn kết nội bộ.
Từ Minh Thao gật đầu: “Tôi cảm thấy nam binh và nữ binh có thể đi ra ngoài cùng ăn cơm, nhiều người cũng náo nhiệt, thuận tiện hiểu rõ nhau hơn, dù sao tương lai mọi người đều làm việc chung.”
“Tôi thấy ý này không tệ, coi như là chúc mừng chúng ta thuận lợi kết thúc hai tháng sát hạch đi.”
“Tôi cũng tán thành! Cùng đi đi!”
Lúc tất cả mọi người hứng thú bừng bừng thảo luận xem quán ăn nào ngon, mọi người thích ăn gì nhất thì Manh Nhiễm Nhi và Triệu Thiển Mạch chia ra hỏi Nhiếp
Nhiên và Lý Kiêu sau lưng.
“Nhiếp Nhiên, cậu có muốn đi cùng không?”
“Lý Kiêu, cậu có đi không?”
Tiếng cười nói lập tức dừng lại, bầu không khí trong sân huấn luyện vô cùng kỳ lạ.