Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2114
NHIỆM VỤ KHẨN CẤP
Ở đây ai mà không biết Nhiếp Nhiên và Lý Kiêu không hợp nhau.
Mặc dù không biết bọn họ có thâm thù đại hận gì, nhưng có thể biết hai điểm là…
Một, quan hệ giữa bọn họ rất tệ, tệ đến nỗi Nhiếp Nhiên chỉ muốn giết Lý Kiêu! Từ chuyện nhảy dù lần trước là có thể nhìn ra điểm này.
Hai, giữa bọn họ là một bãi mìn, ngay cả Lý Vọng cũng có lúc tránh, cố gắng không để cho bọn họ tiếp xúc trực tiếp.
Mà bây giờ Triệu Thiển Mạch và Manh Nhiễm Nhi lại đạp vào bãi mìn này.
Tất cả mọi người đều yên lặng cầu nguyện trong lòng cho bọn họ.
Nhiếp Nhiên không để ý, chỉ cười: “Cô lại định chơi bời hả?”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, may mà không đạp trúng bãi mìn.
“Tôi không đi đâu, sĩ quan huấn luyện nói tôi bị phạt giam nhiều ngày nên cần phải bù lại, có thể mấy ngày tiếp theo tôi sẽ bị ép huấn luyện thêm.”
Triệu Thiển Mạch kinh ngạc: “Cậu bị phạt rồi lại còn phải huấn luyện nữa à? Sĩ quan huấn luyện đúng là mất nhân tính quá rồi.”
Có lẽ cũng chỉ có Triệu Thiển Mạch tin lời
Nhiếp Nhiên, những người khác đều cho rằng Nhiếp Nhiên đang muốn tránh Lý
Kiều.
Nếu Nhiếp Nhiên không đi, vậy chắc chắn
Lý Kiêu sẽ đi.
Cô cứ tưởng là đến tối mới tập hợp khẩn cấp, không ngờ lại là ngay sau bữa ăn.
Mọi người vội vàng nuốt nốt miếng cơm trong miệng xuống, lao ra khỏi phòng ăn xếp hàng, Lý Vọng nhìn đồng hồ rồi nghiêm túc ra lệnh: “Tất cả mọi người có năm phút chuẩn bị, sau đó tập hợp ở sân bay!”
Không đợi mọi người hoàn hồn lại, anh ta đã hô giải tán.
Tất cả cuống cuồng chạy về phòng.
Triệu Thiển Mạch vừa chạy vừa hỏi bạn tốt
Lục Nguyệt: “Tập hợp ở sân bay? Chẳng lẽ là có nhiệm vụ à?”
“Chắc thế.” Lục Nguyệt trả lời.
“Mẹ kiếp! Huấn luyện mới kết thúc, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có đã phải làm nhiệm vụ, xui quá.”
“Không phải cậu đã chuẩn bị tâm lý từ trước khi tới Quân khu 9 rồi sao?”
Triệu Thiển Mạch không nói được gì, thở dài cam chịu số phận.
Mọi người nhanh chóng vào phòng, thu dọn xong xuôi rồi đi đến sân bay.
Dưới mệnh lệnh của Lý Vọng, từng người lần lượt lên máy bay.
Cách quạt xoay tròn kèm theo tiếng động cơ ầm ầm, máy bay trực thăng chậm rãi bay lên.
Mọi người chia ra ngồi hai bên trong khoang máy, bầu không khí cực kỳ nặng nê.
Lý Vọng ngồi trên cùng, nghiêm túc nói với bọn họ: “Nửa tiếng trước chúng tôi nhận được tin tức có một tổ chức phản loạn lén lút ngoài biên giới, bây giờ đã tiến vào biên giới nước ta, chúng ta cần phải lập tức giải quyết bọn chúng.”
Mọi người nghe mà sợ run.
Đúng là nhiệm vụ tác chiến thật!
Không ngờ bọn họ mới vào Quân khu 9 chưa được nửa tiếng đã phải làm nhiệm vụ rồi.
“Đồng thời chúng ta tuyệt đối không được kinh động đến người dân xung quanh, tránh cho bọn họ bị sợ hãi, hiểu chưa?”
Mọi người đồng thanh trả lời: “Rõ!”
“Tổ chức phản loạn chạy từ nước F đến đây, hiện tại bọn chúng đang ở cách thôn làng gần nhất hơn năm trăm cây số, bọn chúng mang theo súng tiểu liên, có thể còn có cả lựu đạn, vũ khí… cho nên tất cả phải cẩn thận… Bây giờ chúng ta sẽ nói đến nhiệm vụ của từng người.”