Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2088
THÁI ĐỘ ĐỘT NHIÊN THAY ĐỔI
Nhưng người kia cũng không nhượng bộ: “Nếu cậu không chạy đến bụi cỏ đi vệ sinh thì làm sao bị cô ấy gặp được? Bụi cỏ không phải là nhà vệ sinh nam! Người ta ở trong bụi cỏ cũng rất bình thường!”
Tô Bách nói xấu người ta không phải một hai lần, lần trước ở trong xe đã nhắm vào
Nhiếp Nhiên, cuối cùng bị ngăn lại, bây giờ lại thế.
Không có đức hạnh, không có khí phách đàn ông, đúng là cặn bã, căn bản không xứng đáng ở lại Quân khu 9.
Tô Bách tức giận mất hết lý trí, dù bị giữ nhưng vẫn giãy giụa, cười gằn chế giễu:
“Bây giờ cậu đang trút giận thay cô ta à? Vì
Cả hai đều dừng lại.
“Ầm ĩ đủ chưa?! Nơi này là quân đội, là
Quân khu 9, là nơi huấn luyện chúng ta chứ không phải chỗ gây gổ đánh nhau!” Từ
Minh Thao bước ra nhìn hai người, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Chúng ta ở cùng một đơn vị thì chính là chiến hữu, có thể dựa vào nhau, có thể giao phó tính mạng cho đối phương! Nhưng các cậu nhìn xem mình đang làm cái gì đi!” 2
Trước giờ anh ta là người tốt tính, huấn luyện nghiêm túc, nói chuyện cũng vô cùng khách sáo, trong phòng mà có mâu thuẫn gì, anh ta đều đứng ra xoa dịu bầu không khí.
Chưa bao giờ có ai thấy anh ta tức giận thế này.
Từ Minh Thảo lạnh giọng nói: “Tôi cảnh cáo các cậu, chưa đến hai tuần nữa là hết thời hạn rồi, thành tích của các cậu đều đang ở ranh giới qua, nếu bởi vì đánh nhau mà bị trừ điểm thì đừng hối hận!”
Câu nói này như chậu nước lạnh đập tắt lửa giận của hai người kia. Người xung quanh thấy bọn họ dừng tay thì mới buông ra.
Nhưng bắt đầu từ ngày đó, bầu không khí trong phòng lại trở nên vi diệu mà quỷ dị.
Còn Nhiếp Nhiên thì sống rất thoải mái, cũng bắt đầu giao lưu với các nữ binh.
Mục tiêu thứ nhất chính là Manh Nhiễm
Nhi dễ sống chung.
Khoảng thời gian trước Manh Nhiễm Nhi chủ động qua lại với cô, nhưng lúc đó
Nhiếp Nhiên không để ý nên cô ta mới không tìm cô nói chuyện nữa.
Nhiếp Nhiên tìm một cơ hội, nhân lúc
Manh Nhiễm Nhi đi mua đồ uống cho các nữ binh khác, nhiều đồ quá không cầm hết được, cô tiến lên giúp đỡ một cách tự nhiên.
Nguồn : we btruy en onlin e.com
“Tôi cầm giúp cô.”
Manh Nhiễm Nhi ngẩn ra: “Không… không cần đâu, thật ra cũng không nặng lắm…”
Nhưng mới nói xong, hai chai nước như muốn đối nghịch với cô ta, rơi thẳng xuống đất làm Manh Nhiễm Nhi vô cùng lúng túng.
Nhiếp Nhiên cúi xuống nhặt lên, giơ hai chai nước kia nói: “Cứ để tôi giúp đi.”
Manh Nhiễm Nhi cười ngượng ngùng: “Thế thì… cảm… cảm ơn cô nhé…”
Nhiếp Nhiên cười: “Không có gì, cô giúp tôi nhiều lần như vậy, tôi nhặt đồ giúp cô một lần có là gì.”
Mạnh Nhiễm Nhi nở nụ cười thân thiện:
“Mọi người đều là chiến hữu, giúp cô là chuyện nên làm thôi.”
“Cho nên tôi nhặt đồ giúp cô cũng rất bình thường, không có gì phải cảm ơn cả.”
Nhiếp Nhiên vừa cười vừa nói cùng cô ta đến sân huấn luyện.
Đám người kia thấy Nhiếp Nhiên có thể nói chuyện hòa hợp với người khác như vậy thì rất kinh ngạc.
Nhưng chuyện kinh ngạc hơn là sau đó cô không chỉ thường xuyên mua nước giúp bọn họ, còn tốt bụng dạy người khác mấy chiều.
Lúc huấn luyện đánh đối kháng, Triệu
Thiển Mạch được chia vào cùng tổ với cô.
Trong mấy ngày này, Nhiếp Nhiên với người khác quan hệ khá tốt, duy chỉ có
Triệu Thiển Mạch là luôn không lạnh không nóng với cô.
Nhiếp Nhiên không vì thế mà mất vui, vẫn thầm quan sát cô ta.
Nếu tính Mạnh Nhiễm Nhi bằng một phần hại Cổ Lâm thì tính Triệu Thiển Mạch bằng một phần ba Hà Giai Ngọc.
Cô ta không thích tìm người đánh nhau như Hà Giai Ngọc, nhưng từ việc thường
xuyên xem nam binh đánh nhau là thấy được cô ta rất thích đánh đối kháng.
Vậy nên lúc huấn luyện, Nhiếp Nhiên cố ý dùng động tác mang tính kỹ xảo với Triệu
Thiển Mạch, khiến cô ta ăn đất mấy lần.
Nhưng Triệu Thiển Mạch cũng cứng cỏi, thua mà vẫn rất thản nhiên.
Lúc cô ta chuẩn bị bày tư thế công kích,
Nhiếp Nhiên lại đột nhiên hồ ngừng.