Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2085
CUỘC SỐNG KHÓ KHĂN
Lý Kiêu cúi đầu, nhìn cái tay bị Lý
Vọng nắm chặt: “Thầy nắm tay tôi còn hỏi đã trêu chọc gì tôi? Sao nghe buồn cười thế?”
Lý Vọng vội vàng giật tay ra: “Tôi không cố ý, cũng tại cô nói chuyện kỳ cục nên tôi mới nhất thời cuống lên cầm tay cô.”
“Hóa ra thầy cuống lên là sẽ cầm tay nữ binh, xem ra thầy không phải là Tô Bách thứ hai, thầy chính là Tô Bách.”
Sự châm biếm này đâu có giống với Lý
Kiểu trước kia.
“Sao cô lại…” Lý Vọng phát điên: “Tôi nói này, cô với Nhiếp Nhiên bị hoán đổi linh hồn à? Sao bây giờ cô ấy khiêm tốn còn cô
lại miệng lưỡi sắc bén như thế này?”
Lý Kiêu cau mày, sầm mặt lại: “Tôi là tôi, cô ta là cô ta, tôi và cô ta không liên quan đến nhau.”
Thấy Lý Kiêu không vui, Lý Vọng liền thấy vui: “Vẫn giận vì chuyện trước đây à? Lúc đó cô cũng trả thù lại rồi đấy thôi, một cái tát đổi mấy tháng ngục tù, suýt nữa còn khiến cô ấy không vào được Quân khu 9, món nợ này cô lời to.”
Anh ta cố ý thăm dò nhưng Lý Kiêu lại không hề dao động: “Thầy còn có việc gì nữa không, không thì tôi đi đây.”
Nói rồi cố định đi.
Nhưng Lý Vọng đâu có để cô đi dễ dàng như vậy, anh ta bước đến trước mặt cô: “Cô vẫn chưa trả lời tôi, rốt cuộc tôi trêu chọc cô chỗ nào mà cô lại khó chịu với tôi đến thế?”
Anh ta áp sát vào Lý Kiêu, lúc này vẫn chưa phải đêm khuya, thỉnh thoảng vẫn có người qua lại con đường này, Lý Kiêu cau mày, theo bản năng lui về phía sau một bước, duy trì khoảng cách với anh ta, gắn từng chữ: “Từ đầu tới chân đều khiến tôi khó chịu, đáp án này hài lòng rồi chứ?”
Lý Vọng tức giận. Từ đầu tới chân?
Anh ta tệ như vậy à?
Lý Vọng vừa nghiến răng vừa cười híp mắt:
“Thế thì cô xui xẻo rồi, tuy chưa đến nửa tháng nữa là kết thúc kỳ tân binh, nhưng với thành tích của cô thì khả năng ở lại là rất lớn, cho nên sau này chúng ta còn có cơ hội làm chiến hữu nữa, há chẳng phải là ngày nào cô cũng khó chịu với tôi ba trăm lần à?”
Lý Kiêu lui về phía sau một bước: “Yên tâm, tôi sẽ không nhìn thấy ba trăm lần.”
Nói xong cô quay đầu đi thẳng đến tòa ký túc xá nữ, không nhìn vẻ mặt Lý Vọng.
CC
“
Để lại anh ta tức điên đứng tại chỗ.
Cô gái này đúng là chân truyền của Nhiếp
Nhiên, bản lĩnh khiến người ta tức giận không kém một chút nào!
“Nhóc con, cô cứ chờ đó cho tôi!” Anh ta oán hận nói xong rồi cũng rời đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Vọng vẫn nghĩ tới lời Lý Kiêu nói tối qua nên dùng việc công báo thù riêng bới móc đủ chuyện bắt cô chạy phạt.
Nhiếp Nhiên đứng ở phía sau cũng để ý thấy.
Lý Kiêu đắc tội Lý Vọng lúc nào thế? 22
Sao tự dưng lại bị phạt thế này?
Lý Vọng đột nhiên di chuyển sự “yêu mến” lên người khác nên Nhiếp Nhiên được buông lỏng.
Chuyện này vẫn phải cảm ơn Lý Kiêu.
Mặc dù cười trên sự đau khổ của người khác, nhưng cô tin Lý Kiêu sẽ không để ý.
Tô Bách thì vô cùng đau khổ.
Càng ngày lời đồn càng lớn khiến anh ta không thở nổi. Đến đâu cũng bị nữ binh chỉ chỉ trỏ trỏ, không sao ngẩng nổi đầu.
Thậm chí vì thế mà hai cô gái kia cũng lần lượt chủ động cắt liên lạc với anh ta.
Đúng là họa vô đơn chí.
Ngày đó anh ta hẹn cô gái kia gặp nhau lúc hoàng hôn nhưng mãi chẳng đợi được, đành chán nản trở lại phòng.
Trong phòng toàn là nam binh, không kiêng dè như nữ binh, lại vì ở chung phòng nên càng hiểu anh ta là loại người gì hơn.
Một nam binh đang đọc sách thấy anh ta ủ rũ trở về, thắc mắc: “Sao đi ra ngoài huấn luyện một lúc lại ỉu xìu về thế?”
“Bây giờ cậu ta cứ ra khỏi cửa là bị đám nữ binh kia tránh như ôn thần, tâm trạng tốt
được mới là lạ”. Một nam binh đang nâng tạ thuận miệng nói, lập tức hứng đủ ánh mắt chỉ trích của mọi người, anh ta tự biết mình lỡ lời, lại bồi thêm một câu: “Nhưng cậu đúng là thảm thật, quần tụt lúc nào không tụt lại tụt đúng lúc đó.”