Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2078
NHÂN PHẨM CÓ VẤN ĐỀ
Dĩ nhiên anh ta không cho là Nhiếp Nhiên sẽ quan tâm đến điều này.
Nhưng ở dưới trướng anh ta mà lại có lời đồn thế, nghĩa là anh ta không biết dạy dỗ.
“Tô Bách đúng thật là, đàn ông đàn ang bị nhìn có sao đâu, con gái người ta không bị dọa sợ thì thôi đi, cậu ta lắm điều làm gì?”
Sắc mặt Lý Vọng tái mét, rõ ràng là nổi giận rồi.
Nhiếp Nhiên mỉm cười lắc đầu: “Anh ta không sợ bị tôi nhìn, có lẽ là lúc tình tứ bị tôi bắt gặp tận hai lần nên mới quyết định ra tay trước.”
Lý Vọng không hiểu, nếu là đi vệ sinh bị người ta nhìn thấy, sợ quá nên buột miệng
nói thế thì còn hiểu được. Nhưng yêu đương bị bắt gặp thì gặp riêng Nhiếp
Nhiên thương lượng là xong, cần gì phải hắt nước bẩn lên cô, còn ầm ĩ cho tất cả đều biết?
“Yêu đương bị cô bắt gặp thì có gì phải ra tay trước? Sợ cô báo cáo à?”
“Báo cáo không đáng sợ, đáng sợ là bị bại lộ.” Nhiếp Nhiên cười nhạt: “Bởi vì đối tượng hai lần yêu đương của anh ta không phải cùng một người.”
Không phải cùng một người…
Lý Vọng gật đầu, nhưng mấy giây sau anh ta mới hoàn hồn lại: “Tên khốn này bắt cá hai tay à?”
“Chắc anh ta sợ tôi làm gì đó nên cố ý làm tôi mất mặt, coi như cảnh cáo.”
“Cảnh cáo? Cậu ta nghĩ mình là ai?” Mắt Lý
Vọng tóe lửa, gân xanh nổi đầy trên huyệt thái dương.
Nếu như bị Tiểu đoàn trưởng biết chuyện này, không điều tra kỹ, không xử phạt mới là lạ.
Hơn nữa đối tượng còn là Nhiếp Nhiên.
Chẳng lẽ anh ta không biết Tiểu đoàn trưởng rất cưng chiều cô à?!
Lý Vọng cảm thấy loại người như vậy tuyệt đối không thể ở lại Quân khu 9. Bắt cá hai tay, còn bôi nhọ danh tiếng con gái, tuy không phải là tội tày trời nhưng đức hạnh bại hoại thế này cũng tuyệt đối không thể ở lại đây. Ai biết tương lai liệu anh ta có vì tính mạng của mình mà bán đứng chiến hữu cùng với tin tức của đơn vị không!
Lý Vọng quyết định phải điều tra kỹ chuyện này. Tuyệt đối không thể để cho loại người như vậy làm ô nhiễm Quân khu 9!
Nhiếp Nhiên cười khẽ: “Vốn dĩ tôi cũng chẳng muốn làm gì, nhưng anh ta đã gây
chuyện rồi, tôi mà không làm gì hình như không hợp lý lắm.”
Anh ta cảnh giác hỏi: “Cô muốn làm gì?
Đừng có làm loạn, bây giờ là thời khắc then chốt, cô đừng có gây chuyện.”
Nhiếp Nhiên cười thân thiện: “Yên tâm, nếu tôi dám nói với thầy thì chắc chắn sẽ có chừng mực.”
Có chừng mực?
Lúc này Lý Vọng rất muốn nói một câu: Có chừng mực cái beep!
Nếu cô biết hai chữ chừng mực thì sẽ không đến nỗi bị Tiểu đoàn trưởng quan tâm đặc biệt.
Nhiếp Nhiên nói: “Được rồi, tôi cũng chỉ đến để giải thích chút thôi, còn Dương Thụ tùy thầy xử lý.”
“Cô đã giải thích rồi, tôi còn phạt cái gì nữa, còn phạt tiếp há chẳng phải tôi vô nhân đạo à?”
Nguồn : we btruy en onlin e.com
“Giải thích thì giải thích, anh ta không nghe lời, không phục tùng cấp trên, thầy muốn phạt anh ta cũng không có gì sai cả.
Có một người từng nói với tôi rằng không có sĩ quan huấn luyện nào không thương binh lính của mình, tôi tin thầy biết phán đoán hơn tôi.” Nhiếp Nhiên nhìn Dương
Thụ phía xa, cách nói chuyện không còn lạnh lùng như lúc nãy nữa mà bình thản như đang nhớ lại chuyện cũ.
Lý Vọng nhướng mày lên, rất bất ngờ vì
Nhiếp Nhiên lại nói như vậy.
Bọn họ đều biết lúc ở đơn vị dự bị Nhiếp
Nhiên phản nghịch và tùy hứng thế nào, cho dù ở Quân khu 9 thì cô vẫn thế. Bây giờ cô lại nói không phục tùng mệnh lệnh thì nên bị phạt, đúng là lần đầu tiên thấy.
“Có thể cho tôi nói với anh ta mấy câu không?” Nhiếp Nhiên đột nhiên quay sang nhìn Lý Vọng.
Tầm mắt hai người chạm nhau, Lý Vọng ngẩn ra, sau đó chẳng hiểu thế nào lại gật đầu đồng ý.
Nhiếp Nhiên cảm ơn anh ta rồi đi vào đường chạy, tới chỗ Dương Thụ.