Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2068
ĐÚNG LÀ NGƯỜI CÙNG CẢNH NGỘ
Buổi tối hôm đó Nhiếp Nhiên về phòng tắm rửa xong ngủ một giấc, không có ai tới hỏi thăm một câu.
Vì Lý Kiêu và cô đang đối đầu với nhau nên bây giờ hai người không khác gì người dưng
Cửu Miêu bị thương quá nghiêm trọng nên đang nghỉ ngơi trong bệnh viện.
Triệu Thiển Mạch thì không quen thấy cô õng ẹo được một đám nam binh vây quanh nên dứt khoát không quan tâm đến cô.
Vì thế Nhiếp Nhiên được ngủ một đêm thoải mái không bị ai quấy rầy.
Sân huấn luyện lớn như vậy, tập nửa vòng thôi đã mệt muốn chết chứ đừng nói là một vòng. Vì thế bọn họ nhất trí cho rằng Nhiếp
Nhiên đã đắc tội với sĩ quan huấn luyện Lý nên mới bị phạt.
Đám người Uông Tư Minh rất lo lắng nhưng không dám tùy ý làm gì, sợ mình hành động lỗ mãng sẽ khiến Nhiếp Nhiên bị phạt gấp đôi, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Có lúc bọn họ lén lấy cơm cho Nhiếp
Nhiên, để sẵn trên bàn cho cô đỡ mất thời gian, Lý Vọng cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhiệm vụ của anh ta là giám sát Nhiếp Nhiên hoàn thành huấn luyện và không ảnh hưởng đến huấn luyện bình thường, những chuyện khác không cần quan tâm.
Nhưng Nhiếp Nhiên lại hơi phản cảm với việc này.
Cô vốn không thích đồ ăn của mình qua tay người khác, tuy đám người này có ý tốt nhưng cô vẫn không quen.
luyện, bởi vì Cửu Miêu đã tháo bột xuất viện.
Lúc nhìn thấy Cửu Miêu, Nhiếp Nhiên nở nụ cười chân thành: “Đợi hơn nửa tháng cuối cùng cũng đợi được cô, bây giờ cô tập cùng tôi, tôi cũng coi như được an ủi rồi.”
Cửu Miêu im lặng nhìn cô, đáy mắt lóe lên sự nghi ngờ.
Nghe nói lần này Nhiếp Nhiên cũng không đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn xảy ra chuyện.
Đây là trùng hợp hay là cái cớ?
“Sao thế, nhìn tôi như vậy làm gì? Chẳng lẽ một thời gian không gặp đã không nhận ra tôi rồi à?” Nhiếp Nhiên nhướng mày vỗ vai cô ta, hoàn toàn không còn sự lạnh lùng nào như khi bắn cô ta trong thị trấn nhỏ.
Cửu Miêu hoàn hồn lại, hất tay cô ra, lạnh nhạt hỏi: “Nghe nói lần này lúc huấn luyện cô cũng rơi xuống núi nên không đạt tiêu chuẩn?”
Nhiếp Nhiên thầm cười lạnh trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên, gật đầu:
“Ừ, thế nên mới bị phạt. Nghe nói lần này chỉ có chúng ta không đạt tiêu chuẩn, hình như còn đều rơi từ trên núi xuống, đúng là xui xẻo. Cô nói xem sao chúng ta lại đen đủi thế chứ? Đúng là người cùng cảnh ngộ.”
Nói xong, cô âm thầm liếc Cửu Miêu thì thấy ánh mắt Cửu Miêu hơi thay đổi, cảnh giác và phòng bị nhìn cô.