Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2061
DÙ SAO CŨNG CÓ MỘT CÁI ĐỆM LUNG
Mọi người dỏng tại lên nghe, ngay cả Nhiếp Nhiên cũng hơi chấn động.
“Bác sĩ, ý anh là sao?” Phương Lượng hỏi.
Bác sĩ nói thẳng: “Nếu chỉ có huấn luyện dã ngoại, cô không thể xuất hiện phản ứng này, phản ứng của cô nói cho tôi biết cô đã phải chịu một cường độ huấn luyện quá lớn.”
Phương Lượng cau mày: “Không phải chứ, lần này chúng tôi chỉ huấn luyện dã ngoại bình thường thôi.”
Những câu này không khác gì đang chất vấn trình độ của quân y, anh ta cau mày:
“Không thể nào! Đây là tình trạng say nắng thiếu nước nghiêm trọng, chỉ có đi nhanh liên tục mấy ngày mấy đêm không nghỉ ngơi hoặc là huấn luyện quá độ mới bị thế này.”
Huấn luyện quá độ…
Tất cả mọi người đều quan sát cô bằng ánh mắt nghi ngờ và tò mò.
Tóc mái bị mồ hôi làm ướt hết che mất mí mắt nên không ai thấy rõ được vẻ mặt cô.
Cô nói: “… Có lẽ là do ngã từ trên sườn núi xuống, tôi bị kẹt trong khe núi mất một hai ngày mới bò ra được.”
Khu vực cô đi toàn là núi, không phải là kiểu vách núi cao và dốc như trước kia mà là đỉnh núi này liên tiếp đỉnh núi khác, ở giữa có các khe hở, không cẩn thận sẽ rất dễ rơi vào trong không trèo ra được.
Vì vậy cô dùng cái cớ này để làm lý do.
Hơn nữa nhìn cô cũng nhếch nhác, quần
áo bị đồ nhọn làm rách nát, rất giống bị ngã.
“Cô rơi vào trong khe núi?” Uông Tư Minh biến sắc, quan sát cô: “Thế cô có bị làm sao nữa không? Có cần đi chụp CT hay là kiểm tra toàn thân không?”
Vẻ mặt bác sĩ cũng trở nên nghiêm túc hơn, định gọi máy bay trực thăng đưa cô đến bệnh viện lớn xử lý.
Nhiếp Nhiên vội ngăn cản, nói mình không sao, chỉ bị say nắng thôi.
“Cô nên cầu cứu chứ không phải là cố gắng đến đây, nếu như chậm một chút nữa, cô sẽ bị sốc.” Bác sĩ vô cùng bất mãn với cô, nhưng cũng biết huấn luyện trong quân đội có lúc không theo ý mình được nên chỉ mắng mấy câu rồi nói với Phương Lượng:
“Mọi người mau đỡ cô ấy vào trong để tôi truyền nước cho cô ấy.”
Nhiếp Nhiên xua tay: “Tôi không sao, tự đi được.”
“Cô lại làm sao nữa? Hai người cùng rơi xuống khe núi à?” Lý Vọng cau mày tiến lên đỡ cô ta.2)
Chỉ tiếc là không chờ được câu trả lời của
Cửu Miêu, vì vừa anh ta vừa đỡ, cô ta đã ngất đi.
“Mau mau mau, mau đi gọi bác sĩ! Có người ngất rồi!” Lý Vọng trở nên lo lắng, bế
Cửu Miêu chạy nhanh vào lều quân y.
Nhiếp Nhiên cong môi.
Cửu Miêu thật thảm, không chỉ không đạt tiêu chuẩn mà còn bị cô bắn trúng, không biết cô ta định xử lý vụ này ra sao.
Mặc dù chân nặng nề không sao di chuyển được những tâm trạng Nhiếp Nhiên vẫn không tệ lắm.
Buổi tối hôm đó cô truyền nước trong lều cả đêm.
Manh Nhiễm Nhi thấy quần áo cô ướt đẫm, sợ cô bị cảm nên cầm quần áo sạch và nước nóng đến cho cô.
Nhiếp Nhiên lau người, thay quần áo sạch, nghỉ ngơi uống nước một lúc cũng đỡ hơn.
Đến khi kim truyền được rút ra thì thấy Lý
Vọng với sắc mặt nghiêm túc đi từ bên ngoài vào.@