Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2046
BỊ LỪA RỒI!
Mạc Thừa khẽ cau mày rồi lại giãn ra: “Cô đang lừa tôi.”
“Nếu như tôi là anh, tôi sẽ tin. Dù sao hàng của Trì lão đại cũng không dễ cướp.”
Mạc Thừa biết rõ đám lâu la ở khu vực này sẽ không dám động đến đồ của Trì Tranh
Bắc.
Nếu là người khác nói, có lẽ hắn sẽ tin.
Còn cô thì…
“Cô lừa tôi quá nhiều lần rồi, tôi không thể tin cô. Hơn nữa nếu như không phải cô đi một mình, tại sao phải vội vàng lên xe muốn đưa hàng đi như vậy?”
Bọn chúng vừa trải qua một trận bắn giết, chỉ còn lại năm sáu người, chỉ mất mấy phút để tiêu diệt thôi.
Nhưng cô lại cho hắn một câu trả lời hoàn mỹ: “Mạc lão đại nói chuyện buồn cười thật, tôi giải quyết một mình, đương nhiên càng được nhiều tiền hơn rồi.”
Mạc Thừa quan sát kỹ cô gái trước mặt, một lúc sau hắn mới nói: “Tôi vẫn không tin.”
Nhiếp Nhiên hờ hững: “Vậy chúng ta cứ chờ người của tôi đến đi. Tốc độ của bọn họ rất nhanh, tôi không xuất hiện trong thời gian đã hẹn, bọn họ sẽ vào đây. Nhưng Mạc lão đại này, tốt nhất là anh nên hiểu tôi chỉ là một thuộc hạ, một khi bị bao vây, anh bắt tôi làm bia đỡ đạn cũng vô dụng.”
Hơi thở của Mạc Thừa bắt đầu trở nên nặng nề, vẻ mặt cũng không còn đùa cợt tùy tiện như lúc nãy nữa mà hiện lên vẻ nguy hiểm và tàn khốc: “Cô đang khích tôi à?”
Nhiếp Nhiên chỉ cười, trông có vẻ như định cùng chết với Mạc Thừa thật.
Cô càng như vậy, vẻ mặt Mạc Thừa càng nghiêm trọng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Nhiếp Nhiên âm thầm liếc hắn, nhân lúc đối phương không chú ý, cô dí dao vào cổ họng hắn.
Trong không gian chật hẹp này hắn lại còn phân tâm nên không kịp nổ súng, chỉ có thể theo bản năng nghiêng người ra cửa xe.
Nhưng ai ngờ Nhiếp Nhiên đang đợi giây phút này, cô bấm nút, cửa xe mở ra, Mạc
Thừa vốn ngửa người ra sau nhìn thấy thế vội vàng muốn dừng lại, kết quả bị Nhiếp
Nhiên đạp bay ra ngoài.
Xe khởi động, nghênh ngang rời đi.
Mạc Thừa chật vật bò dậy, nhìn đuôi xe, lúc này mới hiểu mình lại bị cô lừa rồi! 6
Sắc mặt hắn tái mét: “Đáng chết!”
Mà đúng lúc này đám đàn em của hắn cũng chạy đến, bọn chúng vốn còn tưởng
là hôm nay phải chạy bộ về, không ngờ lại thấy lão đại nhà mình, ai cũng ngây ra rồi kinh ngạc chạy tới.
“Lão đại? Lão đại! Sao anh lại đứng ở đây, xe đâu?” Một tên tò mò hỏi.
“Đúng vậy, xe chạy đi đâu rồi?”
“Lão đại, chiến lợi phẩm của chúng ta đâu?”
Chỗ hàng kia trị giá không ít tiền!
“Bị cướp rồi.” Mạc Thừa xoa ngực mình, oán hận nhìn về phía trước.