Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2038
THẾ MÀ CÔ TA CŨNG TỚI!
Đường biên giới gập ghềnh, mọi người chen chúc trên xe.
Vì mặt trời chói chang mà mặt đường khô cứng, chỉ cần xe chạy là bụi đất bay mù mịt.
Nhiếp Nhiên nhìn cảnh tượng trước mặt, cau mày lại.
Ở chỗ này cô hoàn toàn không cảm nhận được cảnh phồn hoa như thành phố lớn, chỉ có hỗn loạn và bẩn thỉu. Xe chen xe, người chen người, những người bán hàng rong hai bên đường thì gào lớn bán chút đồ lặt vặt chỉ vì sinh tồn.
Nhiếp Nhiên đi ở trong đám người, rất không bắt mắt.
Ầm ĩ, nóng bức khiến người ta cảm thấy bực bội mà bất an.
Cô theo đường người quản lý kia chỉ, lại bắt xe đi hơn một tiếng nữa, cuối cùng buổi chiều cũng đến nơi.
Nói là thị trấn nhỏ, thật ra chẳng khác cái thôn kia là bao.
Nhiếp Nhiên đứng ở trước cổng thị trấn, kéo cái mũ vừa mua trên đường thấp xuống, đi vào trong.
Ánh mặt trời nóng hầm hập, người bán hàng rong trên đường phố thi nhau chào mời.
Nhiếp Nhiên không biết địa điểm của đám người kia, cũng không biết tình hình bây giờ thế nào. Cô tìm một quán trà tạm thời ngồi xuống trước, ngồi một lúc thì nghe thấy tiếng dân làng nói chuyện cách đó không xa.
Nhưng cô không đi đến cuối thị trấn mà dạo xung quanh một vòng, kiểm tra tất cả lối ra vào một lượt, đến khi nhớ hết thì cũng chạng vạng tối.
Tiếng người tan biến dần.
Nhiếp Nhiên nhân lúc này đi đến cuối thị trấn. Càng đi về phía đó càng thấy vắng lặng và trống trải. Cô cũng phát hiện phạm vi ở nơi này lớn hơn đầu thị trấn rất nhiều.
Hơn nữa cô cũng không thể đi tìm từng nhà, như thế sẽ khiến đối phương chú ý và nghi ngờ.
Vì thế cô quyết định chờ đến đêm khuya.
Bởi vì những nhà bình thường đến đêm khuya đều đi ngủ cả, sẽ không bật đèn, nhưng đám người kia thì không thể ngủ, bọn chúng cướp hàng nên nhất định phải nghĩ cách nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Phạm vi chỗ này lớn, cô nấp ở trong bóng tối không thể hiểu rõ được tình hình, vì thế lén mò mẫm lên nóc nhà, tìm một góc cao canh chừng.
Ở đây tầm nhìn rộng rãi, có thể bao quát tất cả.
Đêm dần sâu hơn.
Cô chỉ có một đêm nay thôi, sáng mai nhất định phải trở lại, nếu không chắc chắn sẽ không kịp.
Nếu như đám người kia không hành động, cô chỉ có thể nghĩ cách khiến bọn chúng ra tay.
Nhiếp Nhiên vừa đợi vừa âm thầm tính toán.
Nhưng đợi mãi đợi mãi không đợi được gì cả, lại đột nhiên thấy có một bóng đen lao nhanh trên đường.
Nhiếp Nhiên cau mày lại.
Sao lại có người xuất hiện ở đây vào giờ này?
Nhiếp Nhiên dựa vào ánh trăng nhìn kỹ lại, phát hiện bóng đen kia là… Cửu Miêu?!
Sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Suy nghĩ này vừa lóe lên, cô đã hiểu ra ngay.
Có lẽ tổ chức cướp hàng chính là tổ chức của Cửu Miêu.
Hoắc Hoành từng nói tổ chức của cô ta đối địch với tổ chức anh phụ trách. Nếu không
Cửu Miêu cũng sẽ không muốn hủy diệt kho vũ khí đạn dược.
Lần này coi như Nhiếp Nhiên biết lai lịch của đối phương rồi.
Nhưng tại sao lúc huấn luyện Cửu Miêu lại nhận được tin tức?
Quân khu 9 dùng tần số riêng của quân đội, những tần số khác đều bị tường lửa chặn hết, sao cô ta lại biết?
Còn nữa, Lý Tông Dũng có biết cô ta nhận được tín hiệu không?
Ông cố ý để cô ta ra ngoài hay là hoàn toàn không biết gì?
Mang theo nghi vấn, Nhiếp Nhiên nhìn cô ta chạy đến một căn nhà phía xa, cô cười lạnh.
Đúng là đến tay chẳng tốn công.
Hóa ra điểm trữ hàng ở đây!
Nguồn : we btruy en onlin e.com