Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2039
M Ít nhất cô không cần ôm cây đợi thỏ nữa.
Nhưng vấn đề mới lại xuất hiện, đó là Cửu Miêu biết cô.
Bây giờ cô không có mặt nạ, không thể xuất hiện ở trước mặt bọn chúng được.
Cho dù cô bôi bẩn mặt rồi nhưng Cửu Miêu rất cẩn thận, cô ta hoàn toàn có thể phát hiện ra dấu vết từ hình dáng và cách đánh đối kháng của cô.
Nếu như cô tùy tiện xuất hiện, mang lô hàng này đi ở trước mặt Cửu Miêu, vậy nó đồng nghĩa với việc quân đội nhúng tay vào chuyện này.
Nghĩa là trong số họ có gian tế, thân phận của Hoắc Hoành sẽ có nguy cơ bại lộ!
Cô không thể đánh cược được.
Vì thế, cô nấp ở trên nóc nhà nhìn chằm chằm chỗ đó nhưng mãi không dám ra tay.
Nhưng không làm gì cũng không được, lần này cô đến muốn đưa cả người và hàng ra, cứ ở đây mãi thì không ổn.
Nhiếp Nhiên quyết định cứ xuống trước rồi tính, không thể chờ đợi thế này được.
Dưới bóng đêm, cô di chuyển cực nhanh.
Nhưng Nhiếp Nhiên mới xuống tầng đã nghe thấy một loạt tiếng bước chân hỗn loạn truyền từ xa đến.
Cô theo bản năng lùi lại vào chỗ rẽ, lắng nghe.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Nhiếp Nhiên căn cứ vào đó tính ra phải có ít nhất mười mấy người.
Cô lén thò đầu liếc ra ngoài, thấy có một gã đàn ông cầm đầu dẫn theo mười mấy người đi từ xa tới. Khí thế rất hung hăng, có vẻ không phải là người dân ở đây.
Nhiếp Nhiên phát hiện gã đàn ông cầm đầu vung tay lên, mười mấy gã còn lại im lặng tản ra. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện dù phân tán nhưng bọn chúng đang tạo thành một vòng tròn lén bao vây căn nhà Cửu Miêu vừa vào.
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên. Ha ha! Xem ra tối nay náo nhiệt rồi.
Cô quyết định tạm thời tìm một chỗ thuận tiện ngồi chờ bọn chúng khai chiến, nhân lúc hai bên đánh nhau đục nước béo cò.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chưa đến mười phút đã thấy đám người kia mai phục bên ngoài căn nhà gỗ nhỏ.
Mặc dù chỉ có mười mấy tên nhưng Nhiếp Nhiên nhìn ra được chỗ đứng của bạn chúng đều được nghiên cứu kỹ càng. Thậm chí gã đàn ông kia còn sai hai tên lên nóc nhà làm tay súng bắn tỉa, muốn ám sát ở khoảng cách xa.
Lúc Nhiếp Nhiên thầm khen ngợi bố trí của hắn, lại thấy hắn ra hiệu, hai tên đàn em bắt đầu hành động.
Bọn chúng áp sát căn nhà, lao nhanh đến bịt miệng hai gã đứng gác ở cửa, vung dao lên cắt cổ họng. Hai gã kia không kịp kêu rên đã ngã xuống.
Giải quyết gọn gàng xong, hình như hai gã kia rất hài lòng, khẽ gật đầu.
Nhận được ám thị của tên cầm đầu, hai gã đưa mắt nhìn nhau, đồng loạt lùi lại mấy bước, sau đó giơ súng lên càn quét về phía cánh cửa.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Đạn bắn ra vô số lỗ thủng trên cái cửa gỗ cũ kỹ, mùi khói thuốc súng và mạt gỗ bay mù mịt, chỉ có mấy giây ngắn ngủi mà cái cửa đã như tổ ong.
Người bên trong hô lên: “Có người đánh lén! Có người đánh lén!” “Mẹ kiếp! Ông đây phải bắn chết chúng mày!” Có người tức giận chửi một câu rồi phản kích.
Hai bên cách nhau một cánh cửa gỗ ác chiến bằng hỏa lực, hoàn toàn không kiêng dè gì. Cái cửa gỗ đáng thương kia biến thành chiến trường cho bọn chúng bắn giết.
Thị trấn yên tĩnh cũng ầm ĩ theo.
Nhưng lạ là không có người dân nào của thị trấn xuất hiện, nghe thấy tiếng súng, có mấy nhà còn đóng chặt cửa sổ hơn. Dễ thấy đây không phải là lần đầu bọn họ gặp cảnh này.
Nhiếp Nhiên nấp trong bóng tối nhìn bọn chúng càn quét nhau.
Àm!
Sau nửa phút mưa bom bão đạn, cái cửa gỗ cũ nát kia không chịu nổi mà đổ xuống làm bụi bay mù mịt.
Không còn cánh cửa ngăn cản nữa, hai bên nấp ở khu vực an toàn tiếp tục bắn giết nhau.
Gã đàn ông ngoài cửa lại ra hiệu, đám người mai phục xung quanh bắt đầu hành động.
Bọn chúng vốn đã áp sát căn nhà rồi, bởi vì chưa bị lộ nên không bị ai chú ý, chúng nhanh chóng tiến lên bắn vỡ cửa kính rồi một hàng ba người càn quét vào trong.
Đoàng! Đoàng! Đoàng! Ánh lửa lóe lên sáng ngời trong đêm tối.
Người trong nhà không ngờ đối phương lại làm thế, vốn đã tìm được vị trí tốt định