Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2034
TẤT CẢ ĐẦU MỐI ĐỀU CHỈ VỀ CÔ
Nhưng trưởng thôn không chỉ không sợ mà còn nói vòng vo.
“Sếp à, ngài đừng dọa ông già này, tôi già rồi không chịu nổi đâu.”
Lý Tông Dũng biết mình thất bại rồi, đau đầu khẩn cầu: “Trưởng thôn…”
Nhưng trưởng thôn chỉ cười ha ha không chịu nói: “Được rồi, không còn sớm nữa, tôi đi quanh thân một vòng xem sao.”
Lần này phải làm thế nào đây?
Nhưng đúng lúc này, một người đi tới chỗ
Lý Tông Dũng, thăm dò hỏi: “Ông là sếp lớn nhất của khu vực này đúng không?”
Lý Tông Dũng ngẩng đầu lên thấy là một người dân không già lắm, gật đầu trả lời:
“Đúng vậy. Xin hỏi anh có chuyện gì không?”
Người kia kích động: “Vậy thì tốt quá, có chuyện này tôi phải báo cáo với ông! Là chuyện liên quan tới người khả nghi kia.”
Ông ta cố gắng hạ thấp giọng, giống như sợ có người chú ý tới mình.
Mắt Lý Tông Dũng sáng lên, kéo ông ta ngồi xuống, giục: “Anh nói đi.”
Người kia ngồi xuống, bắt đầu kể: “Sáng hôm qua trong thôn chúng tôi xuất hiện một cô gái khả nghi, hành động của cô ta rất kỳ quái. Cô ta nói cha mẹ mình đều bị bọn bạo loạn giết, chạy nạn tới nơi này, còn nói muốn đến biên giới tìm anh trai, hy vọng chúng tôi có thể nghĩ cách giúp cô ta.”
“Bây giờ cô ấy ở đâu?” Lý Tông Dũng vội vàng hỏi.
“Tối hôm qua lúc bọn bạo loạn tập kích thôn, chúng tôi phát hiện cô ta đột nhiên biến mất, đến lúc chạy trốn lại gặp cô ta, hóa ra cô ta đã ra khỏi thân nhưng không biết vì nguyên nhân gì lại chạy về, tiếp đó đó cô ta chạy đi cứu lão Đặng, lúc lên núi lại dẫn chúng tôi đi thiết kế chỗ cạm bẫy kia, tôi vốn tưởng là mình trách lầm cô ta rồi, nhưng ai ngờ cô ta vừa nghe thấy mọi người tới, lập tức quay đầu chạy, xin trưởng thôn giữ bí mật.”
Người kia nói hết những gì mình biết cho
Lý Tông Dũng.
Ông ta luôn cảnh giác với cô gái này, cho dù cô từng giúp bọn họ, nhưng ông ta vẫn không tín nhiệm cô.
Suy nghĩ của ông ta rất đơn giản, nếu như là người tốt thì tại sao không dám gặp cảnh sát?
Mặc dù không biết tại sao trưởng thôn tín nhiệm cô, nhưng ông ta vẫn phải lén nói cho Lý Tông Dũng để đề phòng bất trắc.
Lúc này Lý Tông Dũng cũng rơi vào trong dòng suy nghĩ.
Hành động khả nghi, lại là người cùng ngành, hơn nữa còn muốn đến biên giới.
Ba manh mối này khiến Lý Tông Dũng có một cảm giác quen thuộc.
Đột nhiên một suy nghĩ lóe lên trong đầu ông.
Chẳng lẽ là…
Nhưng ông lại bác bỏ ngay.
Tuy nhóm tân binh huấn luyện cách biến giới không xa, nhưng dù sao cũng cách một đoạn đường, bọn họ chỉ có chút thời gian, sao cô dám chạy ra ngoài trong lúc huấn luyện? Hơn nữa bản đồ trên tay cô cũng không chỉ rõ đường biên giới, cô không tìm được đường chứ đừng nói vị trí cụ thể.
Sau khi tổng hợp lại suy nghĩ, Lý Tông
Dũng cảm thấy khả năng này quá thấp, nhưng lại không dám phủ định ngay: “Anh
có thể miêu tả cô ấy trông như thế nào không?”
Người kia hơi do dự: “Chuyện này… lúc đến mặt cô ta rất bẩn, tôi cũng không chú ý trông cô ta thế nào, sau đó trời tối rồi lại càng không thấy rõ.”
“Vậy cô ấy khoảng bao nhiêu tuổi?” Lý
Tông Dũng lại hỏi.
Ông ta nhanh chóng trả lời: “Cùng lắm là hai mươi tuổi, rất trẻ, rất nhỏ.”
Con gái, năng lực không tệ, người cùng ngành, không dám gặp người của quân đội, lại rất trẻ tuổi, còn muốn đến đường biên giới…
Mọi đầu mối đều chỉ về cô làm Lý Tông
Dũng vừa lo vừa hoảng. Nhưng ông lại không có bằng chứng cụ thể, chỉ có thể đoán mò.
“Tôi bảo mấy người ở lại trong thôn, nếu như cô gái kia trở lại, anh lập tức báo cho
bọn họ.” Lý Tông Dũng do dự một lát rồi thương lượng với ông ta.
Người kia vội gật đầu: “Được, được được!
Tôi nhất định sẽ báo cáo!”
Nói chuyện xong, Lý Tông Dũng ôm tâm trạng lo lắng về lều của mình.
Ông không dám tưởng tượng nếu đó đúng là cô thì tiếp theo phải làm thế nào!
Không có ai tiếp ứng, còn không biết địa chỉ, đúng là làm bừa!
Hơn nữa sau đó có khi còn không qua buổi kiểm tra.
Ông vội gọi Phùng Chí đến, ra lệnh: “Âm thầm điều tra xem trong thôn này có đồ gì khả nghi không, nhất định phải điều tra kỹ!”
Phùng Chí không hiểu, nhưng đây là mệnh lệnh của cấp trên nên đương nhiên anh ta phải phục tùng.