Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1996
NỮ BINH NÀY ĐÚNG LÀ CÓ BẢN LĨNH
Bởi vì trên người Nhiếp Nhiên có nhiều sâu nhất lại còn trong thời gian dài nhất nên cũng khó xử lý, đám sâu trên đầu cuộn tròn lại bám vào tóc cô khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Uông Tư Minh và Phương Lượng xử lý của mình xong chạy đến bắt sâu giúp cô.
Đám người bị phạt bước vịt thấy cả người
Nhiếp Nhiên toàn sau thì sống lưng lạnh run, âm thầm bội phục Nhiếp Nhiên là con gái mà có thể chịu nổi nhiều sâu bò trên người như thế.
Cho dù không sợ sâu nhưng nhiều như vậy cũng thấy buồn nôn chứ?
Nhưng nữ binh này lại không hề phản ứng một chút nào, sức kiềm chế của cô làm mọi người phải nhìn bằng cặp mắt khác.
Uông Tư Minh và Phương Lượng đứng bên cạnh bắt từng con sâu trên đầu Nhiếp
Nhiên. Nhưng có nhiều chỗ bất tiện, hai người chỉ có thể khoanh tay chịu thua.
“Để tôi giúp.” Lúc này Manh Nhiễm Nhi chủ động đi tới.
Phơi dưới mặt trời chói chang bốn tiếng, quần áo cô ta đã ướt hết, tiếp đó lại bị phạt bước vịt nên không chỉ quần áo mà mặt cũng đầm đìa mồ hôi. Cô ta vốn có thể ngồi nghỉ ngơi, nhưng thấy hai nam binh bắt sâu cho Nhiếp Nhiên hơi kỳ cục nên vẫn chủ động lên giúp.
Uống Tự Minh và Phương Lượng thấy có nữ binh hỗ trợ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Có hai năm chung sống với đám người Hà
Giai Ngọc nên bây giờ Nhiếp Nhiên không còn quá phản cảm với việc người khác đến gần và giúp đỡ như trước nữa.
“Cảm ơn.” Nhiếp Nhiên nhìn cô ta, sau khi chắc chắn cô ta không có thái độ thù địch cũng lên tiếng cảm ơn.
“Không có gì, chuyện nhỏ thôi mà. Nhưng vừa nãy trên người cậu có nhiều sâu thế, vẫn nên đến phòng y tế xin ít cồn hoặc là glycerin bôi đi, kẻo bị sâu chui vào trong tại sẽ viếm đấy.” Mạnh Nhiễm Nhi bắt đám sâu trên cổ trên ngực cô xuống, tốt bụng đề nghị.
Nhiếp Nhiên thấy đã tàm tạm rồi, ừ một tiếng.
Lúc nãy đúng là cô cảm nhận được có một con sâu bò vào trong tai mình. Tuy không phải chuyện ghê gớm, nhưng nếu có điều kiện, cô cảm thấy cũng không cần phải đối xử tệ với bản thân.
Nhiếp Nhiên cảm ơn cô ta một lần nữa rồi đến phòng y tế.
Nhìn bóng lưng cô đi xa, một người gật đầu cảm thán: “Nữ binh này giỏi chịu đựng thật.”
“Lại chẳng, vừa nãy Triệu Thiển Mạch như bị điện mà cô ấy không nhìn lấy một cái.”
Một nam binh bị phạt thở hổn hển gật đầu.
Triệu Thiển Mạch nhảy lên: “Anh nói ai điện, anh mới điện ấy!”
Nam kia binh thấy cô ta gào lên, lại nhớ tới cảnh cô ta bị sâu dọa lúc nãy thì phì cười:
“Vừa rồi nếu mà quay video lại, cô sẽ biết ngay là ai điên.”
Người xung quanh cũng bật cười.
“Đúng vậy, nếu không phải tại cô nhảy lên thì tôi đâu có bị phạt.”
“Đúng thế, kêu y như giết heo ấy, tôi còn tưởng cô phơi nắng chập mạch rồi.”
Lúc này huấn luyện đã kết thúc nên mọi người đều thả lỏng, xúm vào trêu ghẹo
Triệu Thiển Mạch. Mặc dù là lời trách cứ nhưng nghe lại đầy ý trêu đùa.
Triệu Thiển Mạch bị đám người này trêu phát cáu, tức giận trừng nam binh kia: “Tề
Nguồn : we btruy en onlin e.com
Thanh, anh mới như giết heo ấy! Cho dù tôi không kêu, tôi không tin mọi người bị sâu bò lên người như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh.”
Tề Thanh nhún vai, hất cằm nói: “Không phải Nhiếp Nhiên bình tĩnh được đấy à?”
Triệu Thiển Mạch hừ lạnh, không cam lòng nói: “Có lẽ cô ấy khác người bình thường, nhiều sâu thế mà lại không có phản ứng nào.”
Tề Thanh cười lắc đầu: “Không phải người ta khác người, mà là có định lực.”
Một nam binh khác cũng gật đầu phụ họa:
“Tôi đồng ý! Lúc nãy Thiển Mạch gào lên bất ngờ, nhưng cô ấy lại không bị ảnh hưởng, trạng thái tâm lý không thể khinh thường đâu.”
“Tôi cũng cho là thế.”
Mọi người nhao nhao hùa theo.
“Nhìn thế mới thấy nữ binh mới tới này đúng là có bản lĩnh, chẳng trách người ta có cái mà ngang ngược.” Tề Thanh sờ cằm, nói.
Triệu Thiển Mạch xì một tiếng: “Không có bản lĩnh thì sao vào được cổng Quân khu 9?”
“Vậy cô vào bằng cách nào?”
“Anh!”
Phương Lượng và Uông Tư Minh nghe bọn họ nói chuyện bên đưa mắt nhìn nhau, không hề nói xen vào.
Bởi vì ở trong nhận thức của bọn họ, Nhiếp
Nhiên không chỉ đơn giản là không sợ sâu.