Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1995
BÀI KIỂM TRA QUÁI ĐẢN
Các binh lính giật mình, tay run lên.
Keng!
Vỏ đạn rơi khỏi họng súng theo hành động quay đầu của bọn họ.
Một số người kiên định thì không dao động. Nhưng liếc thấy nữ binh kia nhảy lên, vừa hét vừa khoa tay múa chân như điên, bọn họ tò mò, theo bản năng quay sang nhìn.
Kết quả phát hiện cô ấy như vậy là vì…
Sâu!
Trên quần áo huấn luyện của cô ấy dính đủ loại sâu, trên đầu cũng có cả đống sâu màu trắng.
Mọi người nhìn mà phát sợ.
“Nhìn cái gì! Tôi có nói là không được để đạn rơi xuống đất chưa?” Lý Vọng hả hê mång.
Rõ ràng anh ta chỉ đợi đến lúc này.
Những người để vỏ đạn rơi xuống đất đều bị Lý Vọng phạt cầm súng bước vịt quanh sân huấn luyện một vòng.
Chỉ một lát mà trong sân đã bớt đi quá nửa số người.
Lý Vọng âm thầm đắc ý với chiêu trò của mình, liếc nhìn lại phát hiện vẫn có mười người nằm im tại chỗ.
Trong đó trừ Uông Tự Minh, Phương
Lượng ra, còn có cả… Nhiếp Nhiên!
Trong tưởng tượng của Lý Vọng, Nhiếp
Nhiên phải ở trong đám người chịu phạt mới đúng. Bởi vì ngay cả người điềm tĩnh như Lý Kiều cũng bị phân tâm mà chịu phạt.
Thế nhưng Nhiếp Nhiên lại vẫn nằm im không nhúc nhích.
Với tính cách của cô thì không thể chứ?!
Lý Vọng nghi ngờ đi đến cạnh cô, nhận ra… đúng là cô không bị ảnh hưởng một chút nào, vỏ đạn vẫn ở nguyên chỗ cũ, cô cũng thế.
Bốn tiếng mà không thay đổi tư thế, xem ra lúc huấn luyện cô rất nghiêm túc.
Mắt Lý Vọng ánh lên vẻ tán thưởng.
Nhưng tiếp đó anh ta lại cười xấu xa.
Anh ta mở cái túi trong tay ra, vốc một nắm sâu cố ý ném đến trước mặt Nhiếp
Nhiên rồi ngồi chờ phản ứng của cô.
Nhưng kết quả lại khiến anh ta thất vọng.
Nhiếp Nhiên vẫn nằm im, hoàn toàn không bị đám sâu buồn nôn kia dọa.
Lý Vọng càng thêm hứng thú.
Người khác nhìn thấy cảnh này đã thấy buồn nôn sợ phát khiếp chứ đừng nói là người trong cuộc.
Nếu là nữ binh bình thường chỉ sợ đã nhảy lên như nữ binh đầu tiên, nhưng Nhiếp
Nhiên vẫn không nhúc nhích, giống như lão tăng ngồi thiền, mặc cho đám sâu kia bò trên người thế nào, cô vẫn không hề phản ứng.
Không chỉ thế, Lý Vọng thấy có con chậm rãi chui cả vào trong tai cô, vậy mà cô còn không nhíu mày lấy một cái.
Anh ta ngồi xổm cạnh cô, thấy cô không nhúc nhích thật, lần này cũng phải phục.
Anh ta mang chỗ sâu còn lại biểu diễn với đám người kia, kết quả có Manh Nhiễm
Nhi không chịu nổi liền bị phạt bước vịt, một nam binh bị sâu bò ngứa nên khẽ cử động làm vỏ đạn rơi xuống đất, bị phạt chạy.
Bảy người khác thì an toàn vượt qua kiểm tra.
Kết thúc huấn luyện, Lý Vọng bảo mấy người đến phòng y tế kiểm tra, đề phòng sâu bò vào tai vào mũi sẽ có chuyện.
Nhất là Nhiếp Nhiên, anh ta phải đích thân đi dặn dò, bởi vì trên người có nhiều sâu nhất, mà anh ta còn chính mắt thấy có một con chui vào trong tai cô.
Nhiếp Nhiên phải đảm sâu trên người, gật đầu.
Thấy cô bình tĩnh, nhân lúc xung quanh không có ai, Lý Vọng nhỏ giọng trêu cô:
“Tốt đấy chứ, tôi thả nhiều sâu thế mà cô cũng không sợ, giỏi lắm.”
“Có cái gì mà sợ, chắc thầy đã khử trùng đám sâu kia rồi, sạch đến nỗi ăn sống cũng không sao chứ nói gì là thả lên người.”
Nhiếp Nhiên giữ tóc cho đám sâu rơi xuống.
Lý Vọng nhướng mày: “Cô to gan thật đấy, còn muốn ăn sống. Yên tâm đi, sớm muộn tôi cũng cho cô được thỏa mong ước.”
Vì đang ở trong sân huấn luyện nên Lý
Vọng không tiện nói nhiều, anh ta ném lại một câu tự nhận là có thể dọa được Nhiếp
Nhiên rồi bỏ đi.
Nguồn : we btruy en onlin e.com