Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1986
ANH Sợ CÁI GÌ?
“ Anh sợ cái gì?” Nhiếp Nhiên nhìn Lý Vọng, cười khẽ.
Lý Vọng cãi lại: “Tôi… tôi đâu sợ, tôi chỉ không muốn bị cô lãng phí thời gian thôi, mau đi theo tôi!”
Anh ta giả vờ tức giận, Nhiếp Nhiên nhìn
Lý Kiêu sau lưng anh ta, cuối cùng cười đồng ý: “Được.”
Lúc này Lý Vọng mới thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi nhận nữ binh này, anh ta đã tìm hiểu kỹ những gì cô trải qua ở đơn vị dự bị.
Một loạt chuyện ngang ngược mà ly kỳ như dẫn các binh lính đi đấu với cướp biển, ra ngoài làm nhiệm vụ, chống đối sĩ quan huấn luyện…
Nhiếp Nhiên cười ranh mãnh làm Lý Vọng thoáng lúng túng, anh ta ho mấy tiếng, mắng: “Tóm lại cô đừng có gây chuyện, nếu không tôi không nể tình đâu đấy!”
“Nghe giọng anh, chắc anh là sĩ quan huấn luyện của tôi nhỉ?” Nhiếp Nhiên không chỉ không sợ anh ta mà còn hỏi.
Lý Vọng ra dáng sĩ quan, gật đầu: “Đúng thế! Tôi là sĩ quan huấn luyện của các cô, cho nên cô an phận đi, tôi biết rõ những chuyện của cô ở đơn vị dự bị, đừng tưởng các sĩ quan huấn luyện kia không quản được cô thì ở đây cũng thế!”
Nhiếp Nhiên hời hợt hỏi: “Tôi ở phòng nào, tôi tự lên được.”
Lý Vọng vô thức trả lời: “Phòng 406 tầng 5.”
Nhiếp Nhiên gật đầu, đang chuẩn bị đi thì bị Phùng Chí ngăn lại: “Không phải, đây mới là chìa khóa phòng cô.”
Lý Vọng kinh ngạc.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Nhiếp Nhiên nhận lấy chìa khóa trong tay
Phùng Chí, cảm ơn rồi đi vào tòa nhà.
Lý Vọng hỏi: “Sao lại đổi rồi?”
Phùng Chí trả lời ngắn gọn: “Đội trưởng Vụ nói phòng 403 vẫn còn một giường nên để cô ấy qua đó.”
Lý Vọng gật đầu, nhưng một giây tiếp theo anh ta lại cau mày: “Phòng 403…”
Sao lại thấy quen thế nhỉ?
Hình như đã nghe ở đâu rồi…2
Đột nhiên trong đầu anh ta nhanh chóng lóe lên, biến sắc nhìn Phùng Chí: “Anh ấy điên rồi à?! Để hai người bọn họ ở cùng nhau? Anh ấy biết rất rõ bọn họ bất hòa mà.”
“Cậu đi tìm đội trưởng Vụ mà hỏi, đây là ý của anh ấy.” Phùng Chí lạnh lùng ném lại một câu rồi rời đi, để lại Lý Vọng đứng một mình trong gió mát mùa hè.
Anh ta lo lắng nhìn lên tòa nhà ký túc xá nữ, sợ lúc này trong phòng đã gây chiến rồi.
Nhưng thực ra trong phòng rất yên tĩnh, bởi vì trừ Nhiếp Nhiên ra, những người khác vẫn chưa về.
Cô sắp xếp hành lý của mình, lúc đang chỉnh lại chăn thì ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân và tiếng nói chuyện, tiếp đó cửa phòng bị đẩy ra.
Hai người đi đầu dừng bước lại. Hai nữ binh phía sau thấy hai người trước mặt đứng yên ở cửa thì cũng dừng lại theo, nhìn vào trong phòng.
Cửu Miêu phản ứng nhanh hơn ba người kia, cô ta đi vào trước. Lúc cô ta đi ngang qua Nhiếp Nhiên, cô chặn cô ta lại.