Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1895
CÔ MỚI LÀ BOSS PHÍA SAU
Lời khai của Nhiếp Nhiên xuất hiện sai lệch với hồ sơ khiến Phó bí thư
Tần và Lý Tông Dũng ngơ ngác nhìn nhau.
Sau đó hai người hỏi cặn kẽ cô về nội dung cùng với thời gian địa điểm, quá trình thi hành nhiệm vụ đầu tiên. Đến khi hỏi xong đã là buổi chiều, Nhiếp Nhiên tạm thời được áp giải về.
“Tôi cảm thấy chuyện này có điều mờ ám, phải điều tra kỹ.” Lý Tông Dũng ngồi thẳng người, uy nghiêm nói.
Phó bí thư Tần cũng rất tán đồng với chuyện này: “Vâng, tôi cũng cảm thấy thế.”
Nếu lời Nhiếp Nhiên nói là thật, vậy cũng có nghĩa là Nghiêm Quý Quảng nói dối.
Là một Đại đội trưởng mà lại nói dối.
Nhất định phải điều tra!
Chuyện này bắt đầu xuất hiện một kẽ hở.
Sau khi thẩm vấn, ban đầu vốn chỉ điều tra
Phùng Anh Anh, bây giờ bọn họ lại tiếp tục tra đến nhiệm vụ của Nhiếp Nhiên.
Cho dù là chuyện gì cũng giống như túi gói hàng, một khi bị xé ra một lỗ nhỏ thì tiếp theo không xé đến hết sẽ không dừng lại.
Nghiêm Quý Quảng nhanh chóng thừa nhận hồi đó đúng là Nhiếp Nhiên đi làm nhiệm vụ.
Sở dĩ ông ta khai ra là bởi vì ông ta không ngờ Lý Tông Dũng lại đi tìm Phương
Lượng, Phương Lượng là sĩ quan huấn luyện của cô, nghe được chuyện này, anh ta lập tức thừa nhận chuyện Nhiếp Nhiên thi hành nhiệm vụ.
Nên ông ta không thể không thừa nhận.
Lý Tông Dũng càng cảm thấy kỳ quái.
Ban đầu Nhiếp Nhiên tham gia vào nhiệm vụ của đội cảnh sát, trong hồ sơ cũng ghi rất rõ.
Nhưng tại sao nhiệm vụ Nhiếp Nhiên tham gia cùng Lương Phỉ lại bị xóa bỏ?
Hơn nữa điều làm cho Lý Tông Dũng cảm thấy kỳ quái hơn là Nhiếp Nhiên chỉ là một tân binh, tại sao lại có thể tham gia?
Trước đây vì thằng nhóc kia tiến cử, nói cô thông minh giỏi giang, cho nên ông mới đặc cách cho cô vào đơn vị dự bị, còn là hợp tác với đội cảnh sát.
Nhưng bây giờ nghĩ kỹ thì ông cảm thấy rất kỳ lạ.
Tại sao đội cảnh sát lại đến quân đội chọn người thi hành nhiệm vụ?
Hơn nữa… lại còn chọn đội tân binh?
Bao nhiêu lính lão làng không chọn, lại chọn một người ở đội tân binh?
Một chuỗi vấn đề này giống như hiệu ứng cánh bướm, vốn từ cái chết của Phùng Anh
Anh dần dần thành đội tân binh sử dụng tân binh làm nhiệm vụ.
Phương Lượng, thậm chí là Lệ Xuyên Lâm cũng được mời từ thành phố khác đến lấy lời khai. Khi biết Nhiếp Nhiên bị tố cáo giết
Phùng Anh Anh, Phương Lượng đã nói hết từ đầu tới cuối mọi chuyện. Thậm chí nói xong chuyện Nhiếp Nhiên thi hành nhiệm vụ, anh ta còn nói một chuyện rất quan trọng.
Đó chính là thân phận của Phùng Anh Anh có vấn đề!
Trước đó anh ta không chắc chắn Phùng
Anh Anh có vấn đề, nhưng vì cứu Nhiếp
Nhiên, anh ta đã nói chuyện ngày đó
Phùng Anh Anh “trùng hợp” xuất hiện ra, đa phần là dùng lời nói trước kia của
Nhiếp Nhiên, nói mãi nói mãi, anh ta cũng nhớ ra chuyện kia.
“Trước đây Phùng Anh Anh đã từng lén gọi điện thoại cho người khác vào nửa đêm, lúc chúng tôi bắt được cô ta, thậm chí cô ta còn sợ hãi ném cả điện thoại đi.” Phương
Lượng càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.
Lý Tông Dũng nghiêm túc nói: “Cậu nói là
Phùng Anh Anh lén lút gọi điện thoại ở trong đơn vị, còn không khai báo?”
Phương Lượng gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa kỳ lạ nhất chính là Phùng Anh Anh không khai một câu nào, nhưng Đại đội trưởng vẫn ra lệnh thả cô ta ra.”
“Cậu nói thật chứ?” Phó bí thư Tần hỏi một lần nữa.
“Là thật.”
Phó bí thư Tần gật đầu: “Được, chúng tôi biết rồi, nếu có vấn đề gì, chúng tôi sẽ lại tìm cậu.”
Nói chuyện với Phương Lượng xong thì đến Lệ Xuyên Lâm.
Anh ta cũng nói giống như Phương Lượng.
Còn tại sao anh ta lựa chọn Nhiếp Nhiên, là vì từ nhiệm vụ đầu tiên thấy cô có năng lực biến báo xuất sắc.
Chuyện này đã thừa nhận trá hình rằng
Nhiếp Nhiên đúng là có thực hiện nhiệm vụ này.
Hai người một trước một sau tách ra thẩm vấn, trong thời gian đó không hề gặp mặt, hoàn toàn không thể thông đồng với nhau, cho nên tính chân thực về cơ bản có thể tin được.
Nghĩa là cái chết của Phùng Anh Anh thật sự không liên quan đến Nhiếp Nhiên. Còn thân phận của Phùng Anh Anh lại cực kỳ có vấn đề. Hơn nữa ngay cả Nghiêm Quý
Quảng cũng khiến người ta nghi ngờ.
Dựa vào kinh nghiệm nghề nghiệp nhiều năm cùng với độ nhạy bén với mọi chuyện của mình, Lý Tông Dũng có thể cảm nhận được Phùng Anh Anh chỉ là một bước
ngoặt chuyển tiếp mà thôi, thứ muốn đào lên chính là người đứng sau cuộc gọi kia.
Ông cảm thấy giống như thằng nhóc kia nói, Nhiếp Nhiên đang ám thị điều gì đó.
Có điều cô chỉ ám thị với Lý Kiều chứ không phải ông.
Ông không biết tại sao Lý Kiêu lại hiểu được ám thị đó và diễn với cô, nhưng có thể khẳng định được rằng: Thứ nhất, tình cảm và độ ăn ý của hai đứa nhóc này rất tốt. Thứ hai, kế hoạch tinh tế như thế nhất định là cô đã sớm nghĩ đến và dự liệu xong rồi, thậm chí cô cũng biết người nặc danh tố cáo đó là ai, chỉ mượn Lý Kiêu nói ra mà thôi. Thứ ba, cô mới là BOSS lớn nhất ở phía sau. Lần này ngay cả ông cũng thành con cờ của cô.
Ha!
Con nhóc này thật to gan!
Đợi chuyện này kết thúc, ông phải mắng cho cô một trận mới được. 2