Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1888
LÝ KIÊU THẬT ĐÁNG SỢ
An Viễn Đạo và Lý Kiêu vừa đi, các tiểu đội khác lại tiếp tục huấn luyện.
Lúc trở về, Thi Sảnh nhân lúc Cổ Lâm và
Mã Tường đi cùng Hà Giai Ngọc và Nghiêm
Hoài Vũ, tới cạnh Kiều Duy: “Anh nói xem lần này Nhiếp Nhiên có thể an toàn qua ải, tham gia sát hạch không?”
“Bây giờ việc sát hạch mùa đông không quan trọng nữa, mà quan trọng là Nhiếp
Nhiên có thể an toàn ra khỏi đó không.”
Kiều Duy cũng sợ người trước mặt nghe thấy, thấp giọng nói.
“Ý anh là sao? Chẳng lẽ lần này Nhiếp
Nhiên ngã hẳn à?”
Kiều Duy lắc đầu, nghiêm túc nói: “Anh không biết rốt cuộc cô ấy có ngã hay không, nhưng với tình hình bây giờ thì khó nói lắm. Dù sao Lý Kiêu không ngốc, sao cô ấy lại không biết hậu quả của việc tố cáo chứ? Bây giờ là thời khắc mấu chốt để vào
Quân khu 9, chỉ sợ lần này không phải tố cáo giả, nói không chừng cô ấy tố cáo thật để thêm điểm cho mình trong lần sát hạch này.”
“Không phải tố cáo giả?!”
Kiều Duy nhanh tay che miệng Thi Sảnh lại: “Em nói bé thôi.”
Thi Sảnh vội vàng gật đầu, kéo tay anh ta ra, nhỏ giọng hỏi: “Anh chắc chắn chứ?”
“Anh đoán có lẽ là cô ấy đã nắm điểm yếu gì của Nhiếp Nhiên trong tay rồi.” Kiều Duy nói.
“Không phải chứ? Nếu thế thật thì sao cô ấy có thể có quan hệ tốt với Nhiếp Nhiên như vậy? Hơn nữa cô ấy làm thế, không phải là biết mà không báo sao?”
Thi Sảnh cảm thấy suy đoán của mình đã to gan lắm rồi, nhưng suy đoán của Kiều
Duy còn to gan hơn mình mấy phần.
“Em không nghe thấy cô ấy nói à, không có chứng cứ không có nghĩa là không khả nghi, ý là cô ấy chỉ nghi ngờ, chứ không có chứng cứ, cho nên phải mượn chuyện lần này để cho bọn họ điều tra kỹ Nhiếp
Nhiên.”
“Không cần biết có chứng cứ không, nhưng trong lúc nghi ngờ mà cô ấy còn thân thiết với Nhiếp Nhiên đến mức ấy, chuyện này… đáng sợ quá.”
Nếu như Lý Kiều mà bọn họ quen biết từ lâu có bộ mặt thật như vậy, thế thì đáng sợ quá.
Thấy sắc mặt Thi Sảnh dần dần trắng bệch,
Kiều Duy không dám tiếp tục nói nữa, chỉ có thể dừng lại, an ủi: “Anh chỉ suy đoán mà thôi chứ chưa chắc đã là thật, em không cần phải sợ. Có lẽ Lý Kiêu giận
Nhiếp Nhiên tát mình nên cố ý làm khó cô
ấy thì sao? Lúc tức giận thì có ai suy nghĩ đến hậu quả đâu.”
Lúc này sắc mặt Thi Sảnh mới dịu đi một chút.
Cùng lúc đó, An Viễn Đạo đã kéo Lý Kiêu bước nhanh đến phòng làm việc của Tiểu đoàn trưởng.
Lúc tiến vào phòng làm việc, An Viễn Đạo đang điên tiết vì lời của Lý Kiêu, hơn nữa chuyện này rất cấp bách, vì thế anh ta gõ lên cửa mấy cái, không chờ Lý Tông Dũng nói mời vào đã đẩy cửa ra, hô một tiếng:
“Tiểu đoàn trưởng!”
Lúc này Lý Tông Dũng đang ngồi ở trước bàn đau đầu nghĩ cách giải quyết, tự dưng bị làm phiền, ông tức giận quát: “Có chuyện gì mà ầm ĩ thế, có biết thế nào là quy củ không!”
An Viễn Đạo không có thời gian mà xin lỗi, anh ta kéo Lý Kiều bước nhanh vào, nói:
“Tiểu đoàn trưởng, vừa rồi Lý Kiêu gọi
điện thoại cho Phó bí thư Tần để tố cáo
Nhiếp Nhiên!”
“Cái gì?” Lý Tông Dũng đứng phắt lên rồi chất vấn: “Đang yên đang lành, tại sao cô phải tố cáo Nhiếp Nhiên?”
Lý Kiêu vẫn thản nhiên: “Bởi vì cô ta có lỗi.”
“Cô ấy có lỗi gì?”
“Lúc ở đội tân binh cô ta đã từng có liên quan đến một vụ án giết người, lúc ấy năng lực của tôi có hạn, không thể điều tra, nhưng tôi tin Phó bí thư Tần có thể.”
Lý Tông Dũng chưa bao giờ nghe thấy có vụ án giết người gì cả, cho là Lý Kiêu đang bịa đặt, quát: “Cô đổ chuyện chưa được tra xét lên đầu Nhiếp Nhiên làm gì, muốn gây phiền phức cho cô ấy đúng không? Cô sợ bây giờ cô ấy vẫn chưa đủ xui xẻo hả?”
“Chuyện này không thể trách tôi được, là cô ta khăng khăng rằng chuyện này do tôi làm, thể thì tôi sẽ cho cô ta toại nguyện.”
Lý Tông Dũng càng cho rằng Lý Kiêu đang muốn mượn cơ hội trả thù Nhiếp Nhiên.
Ông vỗ mạnh lên bàn, đen mặt quát: “Càn quấy! Cô đúng là càn quấy!”
“Tôi không càn quấy, là cô ta bảo tôi tố cáo cô ta!” Lý Kiêu thản nhiên trả lời.
“Cô!” Lý Tông Dũng đi đi lại lại hai vòng trước bàn làm việc, cuối cùng tức giận chất vấn: “Tại sao cô không nói chuyện này với tôi trước!”
“Bởi vì ngài sẽ không đồng ý.”
Câu trả lời của cô gần như hoàn mỹ, nhưng cũng khiến người ta tức đến đau phổi.
“Cô còn biết tôi sẽ không đồng ý à, vậy tại sao cô còn muốn tố cáo hả!”
Đã mấy ngày liên tục Lý Tông Dũng không được ngủ, bây giờ ông tức đến nỗi trước mắt tối sầm lại.