Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1882
TÔI HOÀN TOÀN KHÔNG BIẾT GÌ CẢ!
Nhiếp Thành Thắng cách chỗ Phó bí thư Tần khá xa, phải đi máy bay.
Vốn dĩ ông ta muốn hỏi rõ rốt cuộc là chuyện gì, nhưng Phó bí thư Tần muốn nói trực tiếp với ông ta, nên ông ta chỉ có thể mua vé máy bay qua bên đó.
Lúc đến nơi đã là hai giờ chiều, Phó bí thư
Tần xuống tầng đích thân đón ông ta lên phòng làm việc.
Nhiếp Thành Thắng giơ tay ra chào trước:
“Phó bí thư Tần, chào cậu.”
Phó bí thư Tần vội vàng giơ tay ra, áy náy nói: “Sư đoàn trưởng Nhiếp, chào ông, thật
ngại quá, để ông đi xa như vậy. Chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện tiếp.”
Nhiếp Thành Thắng mặc dù không vui nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Không sao, đơn vị cần tôi, dĩ nhiên tôi phải đến rồi.
Không biết đã xảy ra chuyện gì mà cần tôi đích thân tới đây?”
Phó bí thư Tần dứt khoát nói: “Chuyện này liên quan đến con gái của ông. Khoảng thời gian trước, chúng tôi nhận được một bức thư nặc danh, nói lúc con gái ông thi hành nhiệm vụ ở đội tân binh đã qua lại gần gũi với người phi pháp…”
Nhiếp Thành Thắng cau mày phản bác:
“Không thể nào! Có phải các cậu nhầm rồi không?”
Phó bí thư Tần lấy phần tài liệu trong ngăn kéo ra, đặt xuống trước mặt Nhiếp Thành
Thắng: “Đây là tài liệu tố cáo, trong đó một tờ báo đăng scandal của cô ấy.”
Nhiếp Thành Thắng mở phần tài liệu kia ra, trên đó viết một loạt từ khóa nổi bật như cùng ra cùng vào, ở cùng một đêm khiến người ta suy nghĩ linh tinh.
“Sao có thể…”
Sao có thể có chuyện này được?!
Nhiếp Thành Thắng không thể tin nổi người đó là con gái của mình.
Lật đến trang tiếp theo, ông ta thấy có một bức ảnh, trong đó là Nhiếp Nhiên và người đàn ông trên báo ngồi trên cùng một chiếc xe.
Phó bí thư Tần giải thích: “Còn bức ảnh này là chụp được vào dịp Tết, chúng tôi phát hiện một cái túi trong tủ quần áo phòng Nhiếp Nhiên giống hệt cái trong tay người đàn ông đó, đấy được coi là chứng cứ xác thực.”
Tay Nhiếp Thành Thắng khẽ run lên.
Một tháng trước?
Ông ta nhớ rõ, một tháng trước cô còn nói với mình là huấn luyện chưa đạt, cho nên nhà đón Tết xong là phải đi ngay.
Không ngờ cô lại lừa mình đi đón Tết cùng với người đàn ông này!
Trời ơi!
Ông ta nhớ khi đó mình còn tức giận với
Diệp Trân, nói bà ta đâm bị thóc chọc bị gạo.
Không ngờ là trách làm bà ta rồi!
Sắc mặt Nhiếp Thành Thắng rất u ám, nếu không ngại Phó bí thư Tần ở trước mặt, có lẽ ông ta đã sớm lật bàn rồi.
Nhiếp Nhiên dám lừa ông ta?!
Ông ta siết tay lại, gằn từng chữ hỏi: “Vậy rốt cuộc thân phận thật của người đàn ông tên Hoắc Hoành đó là gì?”
“Bề ngoài hắn là tổng giám đốc của tập đoàn Hoắc Thị, nhưng thân phận phía sau
Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
vô cùng phức tạp, chủ yếu là buôn bán và thu mua vũ khí đạn dược.”
Nhiếp Thành Thắng biến sắc mặt: “Buôn bán vũ khí đạn dược?”
Phó bí thư Tần gật đầu: “Đúng vậy, cho nên chúng tôi nhất định phải xử lý nghiêm khắc chuyện con gái anh cấu kết với phần tử phi pháp này.”
“Đợi đã, nếu nó quen người này, vậy nhiệm vụ kia hoàn thành bằng cách nào?”
Nhiếp Thành Thắng nhớ rõ, khi kết thúc huấn luyện ở đội tân binh, cô có đem cái huy chương chiến công đó về cho mình xem.
Chẳng lẽ…
Cái huy chương chiến công đó cũng là giả à?!
Nghĩ tới đây, sắc mặt ông ta đen sì, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay đang siết chặt.
Phó bí thư Tần vội trả lời: “Mục tiêu của cô ấy không phải là người đàn ông này mà là một người khác, người đàn ông này là cô ấy quen biết trong khi làm nhiệm vụ.”
Nhiếp Thành Thắng cau mày nói: “Vậy nghĩa là nó không biết thân phận của người đàn ông này?”
“Không, cô ấy biết, cô ấy không chỉ biết, mà bây giờ còn không chịu hợp tác với chúng tôi.”
Nhiếp Thành Thắng kinh hãi: “Ý cậu là rõ ràng nó biết nhưng vẫn qua lại thân thiết với hắn?”
“Đúng vậy.”
Sau khi lấy được câu trả lời chắc chắn của
Phó bí thư Tần, Nhiếp Thành Thắng đập mạnh xuống bàn, tức giận nói: “Con ranh này, đầu óc bị nước vào rồi!”
“Cho nên bây giờ chúng tôi nghi ngờ Nhiếp
Nhiên vào quân đội là vì có mưu đồ, tôi mời ông đến là muốn ông…”
Phó bí thư Tần còn chưa nói xong đã thấy
Nhiếp Thành Thắng đứng lên, lớn tiếng nói: “Chuyện này không liên quan đến tôi!
Tôi cũng không biết gì cả!” (2
“Sư đoàn trưởng Nhiếp, ông đừng vội, tôi còn chưa nói hết mà…”
“Cậu có nói hết hay không thì tôi vẫn chỉ có một câu như vậy thôi, tôi hoàn toàn không biết chuyện này, cậu đừng có hỏi tôi, nó gây chuyện ở đơn vị, cậu nên đi hỏi cấp trên của nó chứ không phải tôi! Chuyện này tôi không quan tâm!”
Nhiếp Thành Thắng không hề do dự đá chuyện này cho Lý Tông Dũng, thuận tiện phủi sạch quan hệ với mình.