Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1865
ĐÂY CHÍNH LÀ CHĂM SÓC TỐT MÀ CẬU NÓI À?
Vì Phó bí thư Tần liên tục bảo đảm, cuối cùng Lý Tông Dũng chỉ đành thỏa hiệp.
Ông thấy chỉ cần Nhiếp Nhiên được bảo đảm an toàn về tính mạng, vậy thì những chuyện khác có thể nhượng bộ.
“Được rồi, dù sao cũng là đồng nghiệp, tôi sẽ tin Phó bí thư Tần một lần. Nhưng nếu để cho tôi phát hiện ra các cậu ăn không nói có, cố ý gây chuyện, vậy thì cậu cũng đừng trách tôi không nói tình cảm.”
Phó bí thư Tần gật mạnh đầu: “Vâng vâng vâng, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Nhiếp Nhiên.”
“Hy vọng cậu có thể nhớ lời mình nói ngày hôm nay.”
Lý Tông Dũng đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Phó bí thư Tần cũng đích thân tiễn ông xuống tầng.
Trên đường đi, anh ta không ngừng bảo đảm Nhiếp Nhiên ở đây sẽ không phải chịu bất cứ uất ức và tổn thương nào.
Lúc đi đến cửa, anh ta còn chưa nói xong, binh lính đợi ở ngoài đã nhanh mắt nhìn thấy anh ta, vội vàng hô lên: “Phó bí thư
Tần! Phó bí thư Tần!”
Phó bí thư Tần bị cắt ngang cảm thấy không vui, rốt cuộc là tên nào không có mắt như vậy hả! Để người ngoài thấy còn ra thể thống gì nữa!
Anh ta cau mày, lạnh giọng nói: “Chuyện gì mà ầm ĩ thế hả, không biết tôi đang tiếp khách à?”
Lính gác vội vàng chạy vào thông báo:
“Báo cáo Phó bí thư, người này ngồi đợi ở đây từ nãy đến giờ, bảo nhất định phải gặp được anh, còn nói là chuyện lớn liên quan đến mạng người.”
Phó bí thư Tần nổi giận: “Vớ vẩn! Gì mà liên quan đến mạng người chứ! Đúng là ăn nói linh tinh! Người ở tiểu đội nào thế, đưa cậu ta về rồi bảo cấp trên của cậu ta đến gặp tôi!”
“Rõ!”
Đợi binh lính đi rồi, Lý Tông Dũng lên tiếng: “Nếu Phó bí thư Tần bận rồi, vậy tôi đi trước đây.”
Ông không muốn lãng phí thời gian ở đây.
Binh lính kia thấy mình còn chưa gặp được
Phó bí thư Tần đã bị đuổi về liền gân cổ gào lên: “Phó bí thư! Tôi có chuyện quan
trọng phải nói với anh, nếu không sẽ xảy ra án mạng mất! Anh mau đi xem đi, nữ binh Nhiếp Nhiên sắp không xong rồi!”
Lý Tông Dũng kinh ngạc bước nhanh tới:
“Nhiếp Nhiên? Nhiếp Nhiên làm sao?”
“À…”
Lý Tông Dũng thấy anh ta ngẩn ra thì quát một tiếng với vẻ uy nghiêm: “Nói mau!”
Phó bí thư Tần thấy Lý Tông Dũng bắt lấy binh lính của mình không buông, lại còn quát lên, cũng vội vàng chạy ra ngoài.
Binh lính kia thấy Lý Tông Dũng mặc quân phục, ánh mắt uy nghiêm, ngẩn ra một lát rồi mới lắp bắp nói: “Đồng… đồng chí
Nhiếp Nhiên bị đội trưởng Hứa còng ở trên song sắt không ăn không uống đã mấy ngày rồi, hai cổ tay không ngừng chảy máu, tôi thấy cô ấy sắp không chịu được nữa.”
“Cái gì?!” Lý Tông Dũng quay phắt sang nhìn Phó bí thư Tần với ánh mắt sắc bén như đạn.
Phó bí thư Tần giật mình, sống lưng phát run, ngay cả chân tay cũng ớn lạnh, anh ta không dám nhìn Lý Tông Dũng, chỉ có thể hỏi binh lính kia: “Rốt… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không phải tôi bảo các cậu thẩm vấn à?”
“Tôi cũng không biết, ngày đó đội trưởng
Hứa đưa người vào phòng thẩm vấn xong, chưa nói được mấy câu đã cùng cô ấy lên.”
Sau khi thấy ánh mắt đáng sợ của Lý Tông
Dũng, lúc đối mặt với bí thư nhà mình, binh lính kia bình tĩnh hơn hẳn.
Lý Tông Dũng lạnh giọng hỏi: “Đã còng bao lâu rồi?”
“Năm ngày ạ.”
Câu trả lời của anh ta khiến khí thế của Lý
Tông Dũng tăng vọt, cũng khiến Phó bí thư
Tần không ngừng rên rỉ trong lòng: “PHÓ
BÍ THƯ TẦN! Đây chính là sẽ chăm sóc tốt mà cậu nói đây à?”
“Không, không phải, tôi cũng không biết.
Rõ ràng là tôi bảo các cậu thẩm vấn, ai bảo các cậu tra tấn hả?! Còn nữa, tại sao còng năm ngày rồi cậu mới qua đây nói với tôi?!”
Phó bí thư Tần mới nói được một câu, đang chuẩn bị tiếp tục khiển trách thì Lý Tông
Dũng đã mất kiên nhẫn quát lên: “Còn ở đây nói nhiều cái gì, không mau dẫn tôi qua đó đi!”
Lần này Phó bí thư Tần đã sớm quên mất cái gì gọi là tính phức tạp và bảo mật của vụ án này, vội vàng sai người dẫn đường đến phòng thẩm vấn.
Trên đường đi, bí thư Tần vừa đi vừa than khóc trong lòng.
Tiêu rồi, lần này tiêu rồi!
Một giây trước anh ta còn bảo đảm trăm phần trăm với Tiểu đoàn trưởng Lý là mình nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Nhiếp
Nhiên ở trong phòng làm việc.
Vậy mà một giây tiếp theo, binh lính của anh ta đã đến báo là Nhiếp Nhiên bị tra tấn sắp không xong rồi.
Đây không phải là đang vả vào mặt mình à?
Rốt cuộc là tên khốn nạn nào dám giấu mình làm chuyện này!
Nếu để anh ta tra ra được, anh ta chắc chắn sẽ không tha cho tên kia!