Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1864
NẶC DANH TỐ CÁO? RỐT CUỘC LÀ AI?
Nhìn người trước mặt bưng trà rót nước cho mình, sắc mặt Lý Tông
Dũng sa sầm xuống, rõ ràng rất tức giận vì chuyện Nhiếp Nhiên bị bắt.
Ông dứt khoát nói: “Phó bí thư Tần, tôi không vòng vo với cậu nữa, tôi muốn hỏi tại sao Nhiếp Nhiên của đơn vị chúng tôi lại bị bắt vào đây?”
“Hóa ra Tiểu đoàn trưởng Lý đến là vì chuyện này à?” Phó bí thư Tần rót nước xong, ngồi xuống, khó xử trả lời: “Chuyện này… không phải trên lệnh phê chuẩn đã nói rõ rồi sao? Trong lúc thi hành nhiệm
vụ, cô ấy vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, cho nên mới mời cô ấy qua để hỏi.”
Lúc nói chuyện với Lý Tông Dũng, Phó bí thư Tần rất dè dặt.
Tuy Lý Tông Dũng chỉ là một Tiểu đoàn trưởng nhỏ, nhưng công trạng của ông cực kỳ hiển hách, một Phó bí thư trẻ tuổi như anh ta không thể so sánh được. Đối với tiền bối có lý lịch vững chắc, người đi sau như anh ta vẫn phải cung kính mới được.
Vẻ mặt Lý Tông Dũng vô cùng u ám: “Rốt cuộc các cậu có chứng cứ gì để chứng minh cô ấy vi phạm kỷ luật không?”
“Chuyện này liên quan đến cơ mật nội bộ, tôi cũng không tiện nói.” Phó bí thư Tần lúng túng trả lời.
“Vậy vi phạm kỷ luật mà các cậu nói là lần nhiệm vụ nào?” Lý Tông Dũng lại hỏi tiếp.
Phó bí thư Tần bứt rứt: “Chuyện này tôi cũng không tiện nói.”
“Các câu hỏi năm sáu ngày rồi, thế đã hỏi ra được cái gì chưa?”
“Chuyện này… Đội trưởng Hứa vẫn chưa báo cáo cho tôi, tôi nghĩ chắc là vẫn đang hỏi.”
Anh ta càng trả lời thì càng khiến sắc mặt
Lý Tông Dũng đen hơn. Cái câu “chắc lຠcuối cùng đã khiến ông không nén nổi cơn giận, vỗ mạnh lên bàn trà, làm nước trong cốc trà trên bàn cũng rung lên: “Tại sao lại chắc là! Đã nhiều ngày như vậy rồi, chẳng lẽ một chút tin tức cũng không có à? Hỏi cái gì cũng không biết, cậu làm ăn kiểu gì thế hả?”
Phó bí thư Tần bất lực giải thích: “Tiểu đoàn trưởng Lý, ngài đừng tức giận.
Chuyện này rất phức tạp, tôi cũng không tiện nói nhiều.”
“Không tiện nói nhiều đúng không? Vậy tôi đi tìm lãnh đạo, để ngài ấy nói cho tôi!”
Tiểu đoàn trưởng Lý nói xong đứng lên, đi ra ngoài cửa.
Phó bí thư Tần thấy vậy thì cuống hết cả lên. Nếu như ông nói chuyện gì không nên nói, anh ta sẽ xong đời!
Vì vậy anh ta vội đứng dậy ngăn Lý Tông
Dũng lại: “Đừng đừng đừng, có gì mà không thể từ từ nói chứ, cần gì phải đi làm phiền ngài ấy.”
Giữa việc bị cấp trên khiển trách và sự phức tạp của chuyện này, cuối cùng anh ta vẫn chọn vế sau.
“Chuyện này khá phiền phức, thực ra không phải vi phạm kỷ luật như bề ngoài đâu, mà có người nặc danh tố cáo thân phận Nhiếp Nhiên của đơn vị ngài đáng nghi, ngài là Tiểu đoàn trưởng của đơn vị dự bị, nếu như dính dáng vào sẽ không hay lắm.” Anh ta mập mờ nói với Lý Tông
Dũng
Anh ta nói thế là mong Lý Tông Dũng hiểu ra chuyện này quá nhạy cảm, nếu như
Nhiếp Nhiên có vấn đề thì Lý Tông Dũng cũng có thể sẽ bị điều tra.
Nhưng Lý Tông Dũng không nghe ra, bởi vì ông đã đặt tất cả sự chú ý lên bốn chữ
“thân phận đáng nghi” mà đối phương nói.
“Cậu chắc chắn chứ?”
Phó bí thư Tần thấy ông cau mày, vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, ngài đừng tham gia vào chuyện này nữa, nếu không nhất định sẽ có người chĩa mũi nhọn vào ngài.”
Lý Tông Dũng hừ lạnh: “Chĩa mũi nhọn vào tôi cái gì? Chẳng lẽ tôi giả đui giả điếc là sẽ không liên lụy đến tôi nữa à? Hơn nữa cô ấy là binh lính của tôi, sao tôi mặc kệ cho được!”
Phó bí thư Tần thấy hình như mình lại đạp vào bãi mìn rồi, vội vàng gật đầu nói:
“Vâng vâng vâng, tôi biết ngài thương yêu binh lính của mình, nhưng mà… chuyện
này thật sự rất khó giải quyết, nó có ảnh hưởng rất lớn, vì thế nên cấp dưới của tôi vẫn luôn tận lực điều tra, không dám chậm trễ. Hay là ngài về trước đi, có tin tức gì tôi nhất định sẽ báo cho ngài ngay.”
“Thân phận của Nhiếp Nhiên thì có vấn đề gì được chứ, cô ấy là con gái của Sư đoàn trưởng Nhiếp của Quân khu 2 mà.” Ý của
Lý Tông Dũng là Nhiếp Nhiên thuộc con nhà nòi, thân phận rất đàng hoàng.
“Đương nhiên chúng tôi biết cô ấy là con gái của Sư đoàn trưởng Nhiếp, chúng tôi cũng sẽ mời Sư đoàn trưởng Nhiếp tới đây một chuyến, nhưng trên tay chúng tôi thật sự có chứng cứ và tài liệu xác thực chứng minh cô ấy có vấn đề.” Phó bí thư Tần khẳng định.
Lý Tông Dũng cảm thấy tò mò.
Có tài liệu xác thực?
Có thể có tài liệu xác thực gì?
Trừ ở đơn vị ra, Nhiếp Nhiên luôn ở bên cạnh thằng nhóc kia, có vấn đề thế quái nào được?
“Người nặc danh tố cáo đó là ai?” Lý Tông
Dũng đột nhiên hỏi.
Bây giờ ông bắt đầu nghi ngờ tính thật giả của cái tài liệu cùng với người nặc danh kia.
“Chuyện này hả, Tiểu đoàn trưởng Lý đừng làm khó tôi, ngài cũng biết rồi đấy, chúng tôi không thể tiết lộ tên và thân phận của cái người nặc danh đó được.” Phó bí thư
Tần giải thích, sau đó lại vội vàng bảo đảm:
“Nhưng ngài yên tâm, cô ấy ở chỗ chúng tôi rất an toàn, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”