Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1793
THUYẾT PHỤC ĐƯỢC TIỂU ĐOÀN TRƯỞNG, GIỎI QUÁ!
“Hai ngày nay tôi suy nghĩ, cảm thấy nếu sĩ quan huấn luyện An đã trở về, hơn nữa còn huấn luyện đặc biệt cho người muốn vào Quân khu 9, không bằng mở rộng phạm vi một chút, thu nhận thêm mấy binh lính nữa cùng huấn luyện đi.” Lý Tông Dũng nhìn Quý Chính Hổ và An Viễn Đạo đang đứng ở trước mặt mình.
Sau khi Cửu Miêu đi, ông suy nghĩ rất nhiều. Tuy đưa thẳng Cửu Miêu qua cũng không vấn đề, nhưng làm thế sẽ khiến
những học sinh xuất sắc trong đơn vị này sinh suy nghĩ tại sao Nhiếp Nhiên được huấn luyện riêng mà họ thì không.
Cho nên, vì đề phòng xuất hiện tâm lý bất bình cùng với sau này Nhiếp Nhiên sẽ bị nói này nói nọ, ông cảm thấy cứ tuyển người rộng rãi sẽ tốt hơn, cho tất cả mọi người một cơ hội, còn việc có thể vượt qua được hay không thì phải xem bản lĩnh của từng người.
“Cửu Miêu lớp 6 đã nói với tôi chuyện này, cô ấy nói rất chân thành, cho nên tôi muốn hỏi ý kiến của hai cậu.” Sau đó Lý Tông
Dũng lại bổ sung một câu.
“Tôi không có vấn đề gì cả.” Quý Chính Hổ thấy không sao cả, dù gì cũng không phải là anh ta huấn luyện, hơn nữa một khi An
Viễn Đạo tuyển người rộng rãi, chỗ anh ta còn bớt đi không ít binh lính, cũng có thể giảm huấn luyện được mấy người, đỡ lo hơn, dĩ nhiên là tốt rồi.
Vì vậy anh ta gật đầu đồng ý.
được huấn luyện riêng, những người khác sẽ thấy bất công, hơn nữa huấn luyện một người cũng là huấn luyện, huấn luyện hai người cũng là huấn luyện, có gì khác nhau đâu.”
“Chuyện này… không thể nói thế được…
Nếu làm vậy, ngộ nhỡ tất cả đều muốn tôi dạy thì sao?” An Viễn Đạo cau mày, mặc dù không phục, nhưng anh ta vẫn quy củ nói:
“Hơn nữa do Nhiếp Nhiên đạt được yêu cầu của tôi nên tôi mới dạy, có cái gì mà không công bằng?”
Lý Tông Dũng bật cười, trong giọng nói mang theo sự trêu chọc: “Hóa ra cậu cũng thừa nhận cô ấy đạt được yêu cầu của cậu rồi à?” 66
.” An Viễn Đạo nghẹn họng, tỏ ra lúng túng.
Hiếm khi thấy An Viễn Đạo quẫn bách, Lý
Tông Dũng cười nói: “Nếu tất cả đều muốn cậu dạy, vậy chẳng phải đã chứng minh ở
trong lòng họ, sĩ quan huấn luyện An là lợi hại nhất à?”
Nhưng sự tâng bốc này không hề khiến An
Viễn Đạo được an ủi, anh ta còn không vui vẻ nói: “Tôi không thèm, ai thích làm thì làm.”
Lý Tông Dũng nhướng mày hỏi: “Cậu nói gì?”
An Viễn Đạo ho nhẹ mấy tiếng, nghiêm túc trả lời: “Tôi nói để tôi dạy hết thì tôi không quản nổi.”
Đơn vị có 6 tiểu đội, tiểu đoàn trưởng mà mở rộng tuyển người, thế thì người lớp 1, lớp 2 chắc chắn sẽ chạy tới, nhiều hơn trước đây anh ta dạy nhiều.
Lý Tông Dũng xua tay: “Cậu cứ yên tâm, người muốn cậu dạy cùng lắm chỉ có năm sáu người thôi, dù sao cũng là Quân khu 9, sẽ không có quá nhiều người chạy đến để cậu hành đầu. Ít nhiều gì bọn họ vẫn sợ cái danh tiếng An đại ma đầu của cậu.”
An Viễn Đạo không cam tâm tình nguyện gật đầu coi như đồng ý.
Lý Tông Dũng xử lý xong An Viễn Đạo, liền đưa ra quyết định.
“Nếu cậu đã gật đầu, vậy chuyện này cứ quyết định như thế đi. Chiều nay để Cửu
Miêu huấn luyện cùng trước, còn những người khác thì để sĩ quan huấn luyện từng tiểu đội thông báo.”
“Rõ.”
Vì vậy, khi đến giờ huấn luyện buổi chiều, mọi người thấy Cửu Miêu đi tới chỗ An
Viễn Đạo và Nhiếp Nhiên.
Chẳng lẽ Cửu Miêu đã thuyết phục được tiểu đoàn trưởng rồi à?
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người,
Cửu Miêu bước từng bước đến trước mặt
An Viễn Đạo, mà thái độ của An Viễn Đạo cũng khác với buổi sáng, anh ta gật đầu cho cô ta tham gia.
Mọi người lập tức ồ lên.
Thế mà Cửu Miêu đã thuyết phục được tiểu đoàn trưởng rồi?!
Giỏi thật đấy!
Rốt cuộc cô ta đã thuyết phục tiểu đoàn trưởng bằng cách nào mà lại được tham gia thế?
Tiểu đoàn trưởng không phải là một người dễ đối phó, trừ Nhiếp Nhiên ra, bọn họ chưa từng thấy tiểu đoàn trưởng quan tâm đặc biệt tới ai. Nữ binh tên là Cửu Miêu này mới đến đây hơn một tháng, thế mà đã có đãi ngộ ngang với Nhiếp Nhiên, kinh khủng quá đi mất.
Mọi người sùng bái cô ta hơn hẳn.