Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1790
MỤC TIÊU LÀ QUÂN KHU 9
“Tại sao?”
“Đúng vậy, tại sao chị Kiều lại chắc chắn như thế?”
Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, hiếm khi thấy Lý Kiêu giải thích một câu: “Sĩ quan huấn luyện An trở về vì cô ấy, cho nên cô ấy sẽ không tức giận.”
Sau đó cô đứng dậy, bê đĩa đồ đã ăn xong đi về phía cửa, để lại một đám người hoang mang ở lại.
Trở về vì Nhiếp Nhiên?
Sao bọn họ lại không hiểu câu này thế?
Rõ ràng sĩ quan huấn luyện An gây phiền phức cho Nhiếp Nhiên mà.
Chỉ có Kiều Duy là hiểu ra ngay: “Bởi vì lần này sĩ quan huấn luyện An trở về để huấn luyện cho Nhiếp Nhiên vào Quân khu 9, nên sao Nhiếp Nhiên có thể tức giận được?”
Tôn Hạo hóng hớt dịch lại gần hỏi: “Sao cậu biết? Chẳng lẽ cậu có tin tức gì à?”
Kiều Duy cười hỏi: “Cậu không nhận ra là lớp 1 ở đây, nhưng thầy ấy không ngó ngàng gì đến bọn họ mà lại gọi Nhiếp
Nhiên, hơn nữa còn nói Nhiếp Nhiên là lính của thầy ấy à?”
“Nhận ra thì nhận ra, nhưng sao có thể chắc chắn được chứ?”
Nhìn Tôn Hạo, Kiều Duy hỏi ngược lại một câu: “Sĩ quan huấn luyện An huấn luyện cậu lâu như vậy, chẳng lẽ cậu không biết sĩ quan huấn luyện An đã từng huấn luyện ở
Quân khu 9 à?”
Tôn Hạo nhíu mày lại: “Biết chứ, sao tôi có thể không biết được?”
“Vào thời khắc mấu chốt này mà SĨ quan huấn luyện An đột nhiên trở lại, còn tìm
Nhiếp Nhiên, chuyện này rõ ràng quá còn gì.” Anh ta tiếp tục nói: “Còn nữa, lúc thầy ấy đưa Nhiếp Nhiên đi, sĩ quan huấn luyện
Quý cũng không có bất cứ phản ứng nào, dễ thấy là bọn họ đã sớm biết rồi. Nếu không, với tính cách của Quý Chính Hổ, thầy ấy sẽ để cho người khác tùy tiện động vào lính của thầy ấy à?”
Mấy câu giải thích hợp lý của Kiều Duy khiến mọi người hóa giải được nghi ngờ, nhao nhao gật đầu.
Ban đầu An Viễn Đạo một lòng muốn đưa
Nhiếp Nhiên đi, ngoại trừ việc Nhiếp Nhiên không muốn ra thì cũng là vì Quý Chính
Hổ không thả người. Hơn nữa khi đó Nhiếp
Nhiên bị phạt đứng, Quý Chính Hổ còn đích thân tìm An Viễn Đạo tính sổ. Lúc này nếu như An Viễn Đạo lại muốn gây phiền nữa, theo lý mà nói Quý Chính Hổ nhất định sẽ tới ngăn cản, nhưng anh ta không chỉ không ngăn cản, còn coi như không nhìn thấy.
“Cho nên không phải sĩ quan huấn luyện
Quý bị cách chức, sĩ quan huấn luyện An thay thế, mà là sau này Nhiếp Nhiên sẽ được huấn luyện đặc biệt, tin tức của cậu không chính xác một chút nào, sau này bớt nói suông đi.” Kiều Duy nói.
“Đúng thế đúng thế, hại tôi suýt nữa đau lòng vì sĩ quan huấn luyện Quý.”
Đối mặt với sự chê trách của mọi người,
Tôn Hạo cười he he sờ đầu.
“Nghĩa là thời gian tiếp theo Nhiếp Nhiên sẽ huấn luyện riêng?” Cổ Lâm lo lắng hỏi.
Kiều Duy cười: “Cậu nên vui mới đúng, nếu như huấn luyện chung, chắc chắn chúng ta sẽ bị huấn luyện đến chết.”
Cổ Lâm hơi ngẩn ra, sau đó cũng cười theo, nhưng chân mày vẫn cau lại. 4
“Huấn luyện đến chết? Thế liệu chị Nhiên có bị huấn luyện đến chết thật không?” Hà
Giai Ngọc nhìn chằm chằm bóng người ngoài cửa sổ, lo lắng hỏi.
Kiều Duy chưa từng đến Quân khu 9, cũng không biết rốt cuộc Quân khu 9 trong truyền thuyết huấn luyện thế nào, cho nên chỉ có thể lắc đầu: “Đó là huấn luyện để vào Quân khu 9, tôi cũng không biết Nhiếp
Nhiên có chịu được hay không.”
Cửu Miêu ngồi ở cách đó không xa bê đĩa đồ ăn đứng lên, đi đến chỗ để đĩa ở cửa phòng ăn. Để xong, cô ta đi đến bên cạnh
Quý Chính Hổ, nói: “Sĩ quan huấn luyện, tôi cũng muốn huấn luyện cùng Nhiếp
Nhiên.”
Sự chú ý của mọi người liền tập trung lên người cô ta.
Huấn luyện cùng với Nhiếp Nhiên?
Bọn họ không nghe lầm chứ?
Nghĩ lại thì nữ bình này có thể lực tốt, kỹ thuật bắn chuẩn xác, đánh đối kháng cũng giỏi, bây giờ chủ động muốn tham gia cùng, chẳng lẽ mục tiêu cô ta vào đây ngay từ đầu đã là… Quân khu 9 à?!
Nếu thật sự là thế, vậy thì quá kinh khủng.
Đơn vị dự bị sắp có hai người đến Quân khu 9.
Giỏi quá!
Người ở đây đưa mắt sang nhìn Quý Chính
Hô.
Quý Chính Hổ cũng là sĩ quan huấn luyện, thế mà Cửu Miêu lại vứt bỏ sĩ quan huấn luyện Quý mà chọn sĩ quan huấn luyện An.
Thế này liệu có không nể mặt sĩ quan huấn luyện Quý chút nào không?
Quý Chính Hổ chỉ ném cho cô ta hai chữ:
“Lý do?”
Cửu Miêu lời ít ý nhiều: “Tôi muốn vào
Quân khu 9.”