Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1739
HỨA?! HỨA CÁI GÌ
Nhiếp Nhiên cười, “Đúng là người cùng đội tân binh với tôi, rất hiểu tôi.”
Nếu không cô sẽ không giao chuyện của Cửu Miêu cho cô ấy.
Hai năm qua cô thường xuyên nằm vùng, có lần chủ động qua chỗ Hoắc Hoành, bị ép phải tiếp nhận cục diện hỗn loạn của
Thiên Dạ. Trừ thời gian đầu kề vai chiến đấu với Lý Kiêu ra, những lúc khác không giao tiếp nhiều, nhưng người cô yên tâm nhất vẫn là cô ấy.
Lý Kiêu cau mày lại, “Cậu nghĩ kĩ chưa?
Một khi nói ra, có thể cô ấy sẽ hận cậu, nói không chừng kích động sẽ có hại cho sức khỏe, phải vào bệnh viện, cô chú nhất định sẽ đau lòng…”
Nhiếp Nhiên cười rồi ngắt lời, “Suy cho cùng, điều cậu sợ nhất là cô ấy hận tôi đúng không?”
Cô nói trúng tim đen khiến Lý Kiêu đành phải nuốt cái cớ đã nghĩ xong xuống.
Một lúc sau, Lý Kiêu dứt khoát nói thẳng,
“Qua mấy tháng nữa là đến sát hạch mùa đông rồi, đó là thời khắc mấu chốt, nếu như chuyện này lộ ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến việc cậu vào Quân khu 9.”
Nói thật, Cổ Lâm tỉnh lại vào lúc này không thích hợp lắm. Buổi sát hạch mùa hè của
Nhiếp Nhiên đã bị hủy bỏ rồi, bây giờ chỉ trông chờ vào sát hạch mùa đông. Mà
Nhiếp Nhiên lại là người không muốn mập mờ, cô nhất định sẽ nói rõ ràng chuyện này, ngộ nhỡ đến lúc đó Cổ Lâm không muốn tha thứ cho cô thì làm thế nào?
Xử lý không tốt có khi sẽ bị xử phạt, thậm chí khai trừ hoặc là ra tòa.
Đây không phải là chuyện nhỏ.
“Cậu đã cân nhắc đến hậu quả này chưa?”
Lý Kiêu hỏi.
Nhiếp Nhiên thản nhiên nói, “Có thế nào đi nữa thì cũng phải nói thật chuyện này, cô ấy có quyền được biết. Nếu như thật sự có hậu quả gì thì cũng là tất nhiên. Tôi đẩy cô ấy ra ngoài là sự thật, cô ấy vì tôi mà bị thương cũng là sự thật.”
“Nhưng lúc đó cậu có cứu cô ấy, hơn nữa người nổ súng không phải là cậu, là Thiên
Dạ. Là Thiên Dạ muốn giết cô ấy.”
“Mấy lần cô ấy ở ranh giới sống chết đều là vì tôi, tôi không thể tránh né điều này được.” Mặc dù Lý Kiêu muốn nghĩ đủ cách chối bỏ trách nhiệm cho cô, nhưng Nhiếp
Nhiên cảm thấy không có hành động ban đầu của mình thì Thiên Dạ sẽ không bắn phát súng kia, “Tôi biết cậu nghĩ gì, nhưng sai chính là sai, kiếm cớ vĩnh viễn là kiếm
C“.”
Lý Kiêu cũng biết mình không thuyết phục được cô, nói về miệng lưỡi, An Viễn Đạo
còn bị cô làm tức gần chết, “Thật ra tôi biết, từ khi Cổ Lâm nằm trong bệnh viện, cậu vẫn luôn tự trách, bây giờ thành thật đối với cậu mà nói mới là giải thoát. Chỉ là tôi cảm thấy quá đáng tiếc, dù sao người Quân khu 9 cũng đều hy vọng cậu đến đó.”
Nhưng Nhiếp Nhiên lại nghĩ rất thoáng trong chuyện này, “Không sao, cho dù tôi không đi, cậu đi cũng thế, cố gắng cả phần của tôi nữa đi.”
“Nhưng cậu cam tâm sao?”
Cam tâm từ bỏ Quân khu 9 như vậy?
Lý Kiêu đã từng thấy sự liều mạng của
Nhiếp Nhiên vì buổi sát hạch mùa hè. Chỉ riêng sự nỗ lực đó thôi, cô không tin Nhiếp
Nhiên sẽ từ bỏ thế này. 3
“Không cam lòng cũng phải cam lòng, đây là số phận rồi.” Nhiếp Nhiên nửa thật nửa giả than thở một tiếng, sau đó vỗ lên vai Lý
Kiêu, “Cố gắng lên.”
Lý Kiều lạnh lùng nhìn cô một cái rồi tránh sang bên cạnh, “Muốn cố gắng thì cậu tự cố gắng đi.”
“Nhìn dáng vẻ hẹp hòi của cậu kìa. Được rồi được rồi, tôi sẽ xem xét, cậu mau đi ăn cơm đi.” Nhiếp Nhiên giục, “Còn nói chuyện nữa thì đồ ăn sẽ nguội mất.”
Nói rồi cô phất tay, đi tới tòa ký túc xá.
Lý Kiêu nhìn bóng lưng cô, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lập tức nói: “Đúng rồi, Tống
Nhất Thành nói, chuyện cậu muốn anh ta làm anh ta đã làm được rồi, hy vọng cậu cũng có thể hoàn thành lời hứa với anh ta.”
Nhiếp Nhiên quay lại, không hiểu hỏi,
“Hứa?”
Sao cô không nhớ mình hứa gì với anh ta nhỉ?
“Tống Nhất Thành còn nói chắc chắn cậu không nhớ đã hứa gì với anh ta, cho nên đây là số điện thoại của anh ta, anh ta bảo lúc nào rảnh thì cậu gọi cho anh ta.” Lý
Kiêu giao tờ giấy viết số điện thoại cho
Nhiếp Nhiên, “Anh ta còn bảo muốn nói chuyện tình trạng sức khỏe của Cổ Lâm với cậu.”
Nhiếp Nhiên cười lạnh. Bây giờ tên này thông minh hơn rồi, biết mình lo lắng cho
Cổ Lâm nên lấy tình trạng sức khỏe của Cổ
Lâm ra dụ mình gọi điện thoại cho anh ta.
“Được, tôi biết rồi.” Nhiếp Nhiên nhận lấy tờ giấy, sau đó tiếp tục đi về phía ký túc xá.