Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1696
TRUYỀN TIN TỨC
Sáng sớm cuối thu đầu đông, trời vẫn chưa sáng hẳn.
Nhiếp Nhiên và Cửu Miêu ngồi ở trong xe, nhìn hàng cây màu xanh tiêu điều hai bên đường đang không ngừng chạy về phía sau.
Những cửa hàng ăn sáng bên đường đã bắt đầu mở cửa, nước sôi trong nồi bốc hơi trắng nghi ngút.
Từng đám sương trắng thể hiện rõ đặc trưng của mùa này.
Thiếu sức sống, giá rét.
Nhiếp Nhiên thấy có mấy công nhân đi làm cùng với học sinh đứng xếp hàng ở ven đường đợi chuyến xe sớm, có người trả tiền xong vừa ăn vừa chạy vội về phía trước, khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ.
Cô nhớ tới lúc mình nằm vùng đóng giả thành nhân viên văn phòng, cũng từng bực bội vì tắc đường cùng với đống báo cáo họp hành làm mãi không xong kia.
Tự dưng nhớ lại, thấy những chuyện, những con người đó dường như đã là chuyện lâu lắm rồi.
Còn chuyện của kiếp trước thì càng trở nên mơ hồ.
“Đến rồi.” Đúng lúc này Cửu Miêu đột nhiên lên tiếng, Nhiếp Nhiên lập tức thu hồi suy nghĩ lại.
Nhiếp Nhiên trả tiền xong, cùng Cửu Miêu xuống xe, đến ga tàu hỏa mua hai cái vé.
Không phải là ngày lễ nên ga tàu hỏa vắng vẻ gần như không có ai.
Hai người bọn họ mua vé xong, ngồi ở phòng chờ.
“Tôi đi vệ sinh.” Sau khi đợi khoảng một tiếng, Cửu Miêu đột nhiên nói với cô.
Nhiếp Nhiên luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy cô ta nói vậy cũng không mở mắt ra, chỉ nói: “Tùy cô.”
Cửu Miếu dừng bước lại, hỏi: “Cô không sợ tôi chạy à?”
“Bởi vì tôi tin cô.” Nhiếp Nhiên vẫn không mở mắt ra, cười trả lời.
Câu này của cô khiến vẻ mặt Cửu Miêu u ám.
Tin cô ta?
Cửu Miêu không tin lời chém gió này của
Nhiếp Nhiên một chút nào. Bởi vì Nhiếp
Nhiên không phải kiểu người ngây thơ đó.
Người mới hôm qua còn uy hϊế͙p͙ mình không vào quân đội sẽ phải về trại giam, qua một đêm sao có thể thay đổi được?
Nhất định có vấn đề!
Nói không chừng Nhiếp Nhiên đã bố trí chiêu gì đó để đợi cô ta.
Cửu Miêu đi cùng mấy cô gái khác vào trong phòng vệ sinh. Nhưng lúc tiến vào phòng vệ sinh, cô ta đột nhiên trượt chân ngã về phía mấy cô gái.
Cô gái kia cũng nhiệt tình, thấy cô ta sắp ngã liền vội vàng đỡ lấy.
“Cảm ơn.”
Cửu Miêu ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói, sau đó bước vào một phòng vệ sinh.
Mấy cô gái kia ngạc nhiên nhìn gương mặt anh tuấn và lạnh lùng của Cửu Miêu.
“Trời ơi, cô ấy là con gái hả?”
“Woa, đẹp trai quá!”
“Không lẽ cô ấy là…”
Cô gái kia đang định nói ra nhưng bị người bên cạnh kịp thời ngăn lại: “Suyt! Nhỏ tiếng thôi, người ta vẫn còn ở trong phòng vệ sinh kìa.”
“Nhưng cô ấy đẹp trai thật đấy!”
Lúc mấy cô gái kia vẫn còn đang si mê thì
Cửu Miêu đứng ở trong phòng vệ sinh lật tay lên, một cái điện thoại nhỏ nhắn xuất hiện trong tay cô ta.
Hóa ra vừa rồi cô ta cố ý nghiêng người về phía cô gái kia là để lấy được điện thoại trong túi cô ấy.
Trên thực tế, từ lúc ngồi ở phòng chờ là cô ta đã để ý đến đám con gái này rồi, chỉ là vẫn mãi không tìm được cơ hội.
Sau đó nhìn thấy bọn họ vào phòng vệ sinh, cô ta mới bắt được cơ hội này. Nhân lúc cô gái kia dùng xong còn chưa khóa điện thoại đã cho vào trong túi, cô ta thuận tiện lấy luôn.
Cửu Miêu nhanh chóng gõ một dãy chữ cái và con số trên điện thoại. Những con số và chữ cái xếp một chuỗi ký tự lộn xộn, sau đó cô ta nhanh chóng gửi đi.
Qua khoảng mười mấy giây, một chuỗi ký tự rối loạn giống y như thế xuất hiện trên màn hình.
Nhìn thấy tin nhắn trả lời đó, Cửu Miêu khẽ cau mày lập tức xóa hai tin nhắn đó đi rồi đi ra ngoài.
Lúc này, những cô gái kia vẫn đứng ở cạnh bồn rửa tay bên ngoài đợi cô ta.
Cửu Miêu đi tới trước mặt cô gái kia, gật đầu với cô ấy.
Cô gái kia nhìn thấy vậy, mắt lập tức sáng lên, đầu tiên là kích động, sau đó cũng thẹn thùng gật đầu.
Cửu Miêu nhân lúc cô ấy nháy mắt với những cô gái khác, kín đáo trả lại điện thoại vào trong túi cô ấy, sau đó rời đi.
Một loạt động tác được thực hiện vô cùng lưu loát, mà cô gái kia từ đầu tới cuối đều không phát hiện cái điện thoại của mình đã biến mất một khoảng thời gian, vẫn ríu rít thảo luận bóng lưng Cửu Miêu với mấy cô gái kia.
Cửu Miếu đi tới phòng chờ, lạnh lùng nhắc nhở Nhiếp Nhiên vẫn ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi, “Đến giờ rồi, lên tàu thôi.”
Nhiếp Nhiên mở mắt ra, nhìn mấy cô gái ở phía xa, cong khóe miệng lên, “Tán tỉnh mấy cô gái trẻ xong rồi à?”
Cửu Miêu lạnh mặt đi ra ngoài.