Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1648.1
Nhiếp Nhiên bị bắt là sự thật bọn họ chính mắt nhìn thấy.
Đội trưởng Lưu phản đối đầu tiên: “Cô tưởng Nhiếp Nhiên có ba đầu sáu tay à!” Nhiếp Nhiên mặc quần áo rằn ri chẳng lẽ còn có thể xưng anh gọi em với bọn chúng à?
Anh ta nhìn đội trưởng Vụ của Quân khu 9, “Đội trưởng Vu, anh thấy nên làm thế nào?” Đội trưởng Vụ im lặng một lúc rồi nói:
“Lần hành động này do Tiểu đoàn trưởng Lý phụ trách, để ngài ấy quyết định đi.” Đội trưởng Lưu cảm thấy rất có lý.
Vả lại Nhiếp Nhiên là người của đơn vị dự bị, theo lý cũng phải báo cáo với Lý Tông Dũng một tiếng.
Anh ta lập tức dùng bộ đàm liên lạc với Lý Tông Dũng.
Lý Tông Dũng nghe báo cáo xong thì lập tức đứng bật dậy, “Cái gì? Nhiếp Nhiên bị bắt?” Nhiếp Thành Thắng kinh ngạc nhìn qua.
Đội trưởng Lưu trả lời, “Đúng vậy, chúng ta có cần tạm thời rút lui không?” Lúc này anh ta vừa nhìn tình hình bên kia, vừa tiếp tục báo cáo với Lý Tông Dũng: “Bây giờ chỉ còn lại một nhóm cướp biển chạy trốn tán loạn này thôi, những tên khác gần như đã được khống chế hết rồi.” Mặc dù những tên cướp biển này đã là châu chấu mùa thu không nhảy được bao lâu nữa, nhưng một khi rút lui, lần sau muốn tấn công chắc chắn sẽ phải lãng phí rất nhiều thời gian.
Đây là điều khiến đội trưởng Lưu tức giận nhất.
Lúc đội trưởng Lưu đang nói chuyện với Lý Tông Dũng, nam binh luôn đứng ở bên cạnh Lão Phùng lại thấp giọng nói với binh lính kia: “Đưa ống nhòm cho tôi, để tôi xem xem.” Người của đơn vị dự bị chưa bao giờ tiếp xúc với người Quân khu 9 ở khoảng cách gần thế này, đối với bọn họ mà nói, Quân khu 9 giống như đỉnh của kim tự tháp, anh ta ngẩn ra một lúc rồi vội vàng đưa ống nhòm qua.
Nam binh kia cầm ống nhòm cẩn thận nhìn về phía xa thì thấy vẻ mặt Nhiếp Nhiên rất bình tĩnh, không hề sợ hãi chút nào.
Mặc dù tâm tư và lòng can đảm của Nhiếp Nhiên không giống với người bình thường, nhưng sự bình tĩnh này đúng là khiến người ta cảm thấy hơi kỳ quái.
Lúc anh ta định đặt ống nhòm xuống, lại vô tình thấy bàn tay đặt xuôi bên người cô đang làm gì đó.
Anh ta lập tức trợn mắt kinh ngạc.
Sau đó anh ta kêu lên một tiếng, “Không, cô ấy không bị bắt.” Chương 1648.2 TẤN CÔNG C C âu nói này làm cho tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía anh ta.
Đội trưởng Lưu thì dừng báo cáo.
Sau đó, anh ta giật lấy bộ đàm trong tay đội trưởng Lưu, nói với Lý Tông Dũng: “Tiểu đoàn trưởng, là tôi.” Lý Tông Dũng vừa nghe thấy giọng anh ta, vội vàng hỏi, “Bây giờ tình hình thế nào?
Nhiếp Nhiên bị bắt thật à?” Hiếm khi thấy người kia nghiêm túc báo cáo: “Không, cô ấy không bị bắt, chắc là cô ấy đang phối hợp với bọn chúng. Thầy cũng biết giữa chúng ta và bọn chúng, cô ấy có thể… phối hợp hoàn mỹ mà.” Anh ta biết nhiệm vụ khi đó của Nhiếp Nhiên là bí mật, cho nên không tiện tiết lộ quá nhiều, uyển chuyển nói xong câu này, anh ta lại W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m bổ sung thêm một câu, “Hơn nữa, với năng lực của Nhiếp Nhiên, cô ấy sẽ không dễ bị bắt làm tù binh.” Lý Tông Dũng trầm giọng hỏi lại lần nữa:
“Cậu chắc chắn chứ?” “Tôi chắc chắn!” Cuối cùng Lý Tông Dũng ra lệnh: “Tấn công!” “Rõ!” Người kia để bộ đàm xuống, nói với đội trưởng Vu: “Tiểu đoàn trưởng nói tấn công.” Đội trưởng Vụ quét ánh mắt sắc bén về phía anh ta.
Đội trưởng Vu còn chưa kịp lên tiếng, Hà Giai Ngọc đã nhảy ra, nổi giận mắng: “Này, anh là ai hả? Vừa rồi anh nói xằng nói bậy cái gì thế? Chị Nhiên gửi ám hiệu bao giờ?!
Anh đừng có mà báo cáo láo tình hình!” Cô ta cảm thấy người này báo cáo láo với Tiểu đoàn trưởng Lý vì muốn tấn công những tên cướp biển kia. Cô ta tuyệt đối không đồng ý hy sinh chị Nhiên.
Nhưng người kia lại cười cợt nhả nói, “Lúc trên thuyền cô khen cô ấy giỏi lắm mà, vậy thì bây giờ cô phải tin tưởng chị Nhiên của cô chứ.” “Nhưng mà…” Hà Giai Ngọc vẫn muốn nói gì nữa, nhưng bị người kia ngắt lời: “Cô yên tâm, con nhóc đó sẽ không có vấn đề gì đâu.” “Anh nói không có vấn đề thì…” Cô ta còn chưa nói xong, Lý Kiêu đã vỗ vai cô ta, nói: “Cô ấy sẽ không sao đâu.” Hà Giai Ngọc càng không hiểu.
Sao lại không có vấn đề gì?
Bây giờ chị Nhiên đã bị bắt làm con tin, làm sao có thể không sao được!