Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1625
NGUY HIỂM ĐANG ĐẾN GẦN
Đúng vào lúc này, Nhiếp Nhiên cũng bóp cò.
Đoàng!
Hai viên đạn mang theo khói thuốc súng và tia lửa xé gió lao đi, lao thẳng về phía đối phương.
Nhưng lần này, Nhiếp Nhiên lại không tránh nữa.
Vì viên đạn của cô bắn thẳng vào viên đạn đang lao đến.
Keng! Giữa không trung lóe lên một tia sáng, hai viên đạn rơi xuống đất.
Gã kia lập tức cau mày lại.
Kỹ thuật bắn thật lợi hại!
Ở trong bóng tối thế này mà vẫn có thể bắn rơi đạn của hắn.
Người này cũng coi là một “tay thiện xạ”.
Lúc hắn đang thầm thán phục, Nhiếp Nhiên lại bóp cò.
Tiếng đạn lao ra khỏi nòng khiến gã kia cảm nhận được nguy hiểm, hắn kéo một tên ở bên cạnh qua chắn trước mặt mình.
Phụp! Đạn găm vào da thịt, quyết định kết cục lá chắn thịt của tên kia.
Nhưng ngoài dự liệu của anh Đông là viên đạn kia xuyên qua tên trước mặt hắn, sau đó bắn vào người hắn.
May mà hắn phản ứng khá nhanh, kịp thời buông tay ra dịch sang bên cạnh một chút, thể nên viên đạn kia chỉ sượt qua eo hắn.
Cơn đau đớn trên da do bị đạn rạch qua khiến sắc mặt hắn u ám như sắp vắt ra nước.
Hắn tức giận nói, “Mấy đứa chúng mày lập tức đi xử lý nó cho tạo, tạo thu hút hỏa lực của nó!”
Nói xong, hắn lại giơ súng lên nhắm vào đối phương.
Đoàng!
Đoàng!
Đoàng!
Ba tiếng súng vang lên liên tục, sau đó
Nhiếp Nhiên cũng nhanh chóng dựa theo tiếng đạn lạc đến mà bắn trả.
Hai bên giằng co mấy lần, Nhiếp Nhiên phát hiện có ba tên đã rời khỏi đội ngũ, đi đến chỗ cô.
Ha!
Gã đàn ông này đúng là rất thông minh.
Mình thì thu hút hỏa lực của cô, sau đó phái người tới tiêu diệt cô.
Như vậy không chỉ có thể hao phí đạn của cô, còn có thể mượn tiếng nổ súng của cô để cho đám người kia tìm được cô.
Hay cho kế một mũi tên trúng hai đích.
Ban đầu Nhiếp Nhiên muốn di chuyển sự chú ý của bọn chúng, bây giờ cô không thể không thay đổi sách lược, xử lý gã đàn ông cầm đầu đó trước.
Mấy bóng người kia dần đến gần cô.
Nhưng Nhiếp Nhiên vẫn coi như không nhìn thấy, cô nổ súng về gã đàn ông kia.
Hình như gã đàn ông kia định chơi trò trốn tìm với cô, hắn dùng mấy người bên cạnh làm lá chắn, đồng thời bắn cô không ngừng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mấy bóng người như ma quỷ kia càng lúc càng đến gần.
Nhiếp Nhiên biết rõ nguy hiểm sắp ập đến, nhưng cô vẫn nằm sấp ở đó, giống như hoàn toàn không phát giác ra, tiếp tục giằng co với đối phương.
“Anh nói xem, con nhóc kia không biết thật hay là giả vờ không biết thế?”
Hai người đàn ông đã tìm được một điểm cao, nhìn thấy mấy bóng đen đang dịch đến gần Nhiếp Nhiên, một người trong đó lên tiếng hỏi.
“Giả vờ đó.”
Đoạn hội thoại của hai người đơn giản lại hài hước, không cần nghĩ nhiều cũng biết là ai.
“Lão Phùng, hiếm khi chúng ta có cùng ý kiến.” Người đàn ông kia cười vỗ vai anh ta một cái, vui vẻ nói: “Nhưng mà làm sao anh biết cô ấy giả vờ? Ngộ nhỡ cô ấy không biết thật thì sao? Dù sao bây giờ cô ấy cũng đang chơi với gã đàn ông đó.”
“Kỹ thuật bắn của cô ấy rất tốt, mấy tên lén chuồn đi vừa rồi đều bị cô ấy giải quyết hết.”
Một câu nói dường như không logic này lại đang giải thích khả năng quan sát của Nhiếp Nhiên rất tốt, vô cùng nhạy bén với sự vật xung quanh.
“Được rồi, vậy anh cảm thấy cô ấy có cách giải quyết không?”
Lão Phùng gật đầu: “Có, nhưng sẽ hơi mạo hiểm.”
Nhiếp Nhiên giằng co với đối phương lâu như vậy, nhưng từ đầu đến cuối không có bất cứ phản ứng gì với đám người đánh lén kia, rõ ràng là định đợi bọn chúng đến gần mới giải quyết.
Cô chỉ có một mình, dù mạnh hơn nhưng giải quyết bốn tên ở khoảng cách gần cũng rất nguy hiểm.
Người đàn ông nhìn theo tầm mắt Lão Phùng, thấy đám người kia càng lúc càng đến gần Nhiếp Nhiên liền hỏi: “Chúng ta có cần giúp không?”
“Giúp.” Lão Phùng nằm sấp, giơ súng lên nhằm ngay một tên, “Ba tên bên trái là của tôi, hai tên còn lại là của cậu.”
Người kia kinh ngạc hỏi, “Tại sao?”
“Cậu từng nói muốn anh hùng cứu mỹ nhân.” Lão Phùng quả quyết nói.
“Tôi…” Anh ta ngẩn ra một lát, sau đó tức giận nói: “Lão Phùng, anh lại nghe trộm người khác nói chuyện!”
“Còn chậm nữa, cô ấy sẽ nguy hiểm thật đấy.”
Câu nói này của Lão Phùng khiến vẻ mặt người đàn ông kia nghiêm túc lại, anh ta giơ súng lên nhắm vào mấy gã kia.
Nhưng bọn họ chưa bóp cò thì đã xảy ra biến cố.
Đoàng! Mấy gã đánh lén còn chưa đến gần
Nhiếp Nhiên đã nổ súng trước.