Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1621
TẬP KÍCH THẤT BẠI
Đám người đội trưởng Vụ ẩn nấp ở trong đó yên lặng quan sát tình hình trước mặt.
Ai ngờ, tiếng bước chân càng lúc càng dày đặc truyền từ xa tới.
“Hình như số người không ít, khoảng ba mươi sáu người.” Là đội trưởng của đội thủy quân lục chiến chuyên nghiệp, đội trưởng Lưu nghiêm túc nói với đội trưởng Vu ở bên cạnh.
Đội trưởng Vu nhìn chằm chằm phía xa, dừng lại một lát, sau đó mới nói: “Địa điểm mục tiêu cách chúng ta một đoạn, còn có bên đảo chính yểm trợ, có thể giải quyết.”
Đội trưởng Lưu lập tức gật đầu đồng ý,
“Được!”
Hai người bọn họ đều cho rằng đối phương chỉ là cướp biển bình thường, thời gian giao đấu sẽ không vượt quá mười phút, cho nên nhất trí đồng ý giải quyết hết đám cướp biển này.
Bịch… Bịch… Bịch…
Tiếng bước chân càng ngày càng rõ ràng.
Tất cả mọi người đều ngồi ở đó, súng trong tay đã lên nòng, ai cũng đều nín thở nhìn chằm chằm một điểm phía xa.
Không lâu sau, lá cây bắt đầu vang lên tiếng xào xạc, đã có thể mơ hồ thấy được từng bóng người màu đen.
“Tới rồi!” Đội trưởng Lưu nhìn thấy, kéo chốt bảo hiểm ra, định bắn.
“Đợi đã!” Lúc này đội trưởng Vụ lại đột nhiên giơ tay ra ngăn lại, “Đợi bọn chúng vào trong vòng vây của chúng ta rồi hãy bắn.”
Đội trưởng Lưu nghe vậy, lại ngồi xuống canh chừng.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Bóng người phía xa càng lúc càng gần, cuối cùng lúc sắp đến nơi, tên cầm đầu đột nhiên họ dừng lại.
“Đợi đã!” Gã đàn ông cầm đầu cảnh giác quan sát tình hình xung quanh.
“Sao thế, anh Đông?” Một gã đàn ông bên cạnh lúc này cũng rất cảnh gác nhìn cảnh vật xung quanh, “Có phải là có người không?”
Gã được gọi là anh Đông kia lạnh lùng nhìn rừng cây xung quanh nói: “Không biết, tạo cảm thấy hình như có cái gì đó không ổn.”
“Chẳng lẽ là binh lính? Nhưng mà cũng không thể nào, đám binh lính kia đều ở trên đảo chính, chắc sẽ không tới nơi này mới đúng.”
Gã đàn ông được gọi là anh Đông kia rút súng ra nắm chặt rồi nói: “Không có gì là không thể, hồi đó đám binh lính kia đã từng lên đây rồi.”
Nói rồi hắn ra lệnh cho các anh em sau lưng: “Tất cả mọi người cẩn thận một chút.”
Vừa dứt lời, đã nghe thấy các anh em sau lưng đồng loạt kéo chốt bảo hiểm của súng ra.
Đội trưởng Vu và đội trưởng Lưu nấp ở trong bụi cây cau mày lại.
Động tác chỉnh tề như vậy, xem ra đám cướp biển này mạnh hơn so với tưởng tượng của bọn họ rất nhiều.
“Làm thế nào đây? Tấn công không?” Đội trưởng Lưu thấp giọng hỏi người bên cạnh.
Đội trưởng Vụ suy nghĩ một lát, giải quyết đám trước mặt bây giờ còn hơn bị đánh gọng kìm hai mặt, vậy thì đến lúc đó cũng thuận lợi tiến vào.
Huống hồ, bây giờ có tiếng súng trên đảo chính át đi, cho dù giao chiến cũng sẽ không gây ra chú ý quá lớn.
Vì vậy, anh ta nghiêm túc gật đầu, “Phái người giải quyết hai tên này trước, sau đó sẽ tấn công!”
Nói xong, anh ta quay lại nhìn mấy người
Quân khu 9 bên cạnh.
Mấy binh lính Quân khu 9 nhận được nhiệm vụ, khẽ gật đầu, sau đó gài súng vào hông, rút dao quân dụng ra.
Cho dù ở trong bóng tối, lưỡi dao quân dụng vẫn mang theo khí lạnh, khiến người ta nhìn mà cảm thấy sợ hãi.
Tốc độ của hai binh lính Quân khu 9 kia rất nhanh, bọn họ giống như ma quỷ lách mình biến mất ở trong bụi cây.
Sau đó, đội trưởng Lưu thấy hai binh lính kia đi vòng từ trong bụi cây qua phía sau đám cướp biển kia, hai người nhắm chuẩn thời cơ tiến lên, động tác nhanh mạnh mà lưu loát trực tiếp bịt miệng đối phương, cuối cùng dùng dao quân dụng dứt khoát
cứa một cái lên cổ bọn chúng.
Hai gã bị sát hại không kịp phát ra một tiếng, cứ ngã xuống như vậy.
Mấy binh lính Quân khu 9 lập tức nhẹ nhàng đặt thi thể xuống đất, sau đó lại tiến lên phía trước, lặp lại hành động như vậy giải quyết mấy tên trước mặt.
Có lẽ là cảm thấy bất thường, tên anh Đông cầm đầu lúc này đột nhiên xoay người lại nhìn một cái, thấy người Quân khu 9 đang giết nhóm anh em thứ ba.
Hắn phản ứng cực nhanh, lập tức giơ tay lên bắn về phía một binh lính trong đó một phát.
Đoàng!
Một tiếng súng vang lên.
Binh lính Quân khu 9 không thể không bỏ lại mục tiêu nhiệm vụ, quay lại lăn người trốn vào trong bụi cây bên cạnh.
Đoàng! Đoàng! Đoàng! Gã Đông lại nổ mấy phát sóng vào bụi cây.
“Có cần ra tay không?!” Đội trưởng Lưu cau mày lo lắng.
Đội trưởng Vụ nhìn chằm chằm gã tên là anh Đông kia, sau đó từ từ nhắm súng vào đầu hắn, dùng sức, bóp cò.
Đoàng! Tiếng súng vang lên. 10