Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 990
– Chân ….Chân công tử! ?
Lê chưởng quỹ cả kinh hô.
Trong lòng nỗi lên sóng to gió lớn.
Phải biết.
Vân Phi Dương lấy thân phận Chân Đức Suất cùng Tông Chủ Đan Tông định ra hợp đồng siêu cấp Hồi Nguyên Đan, tướng mạo hắn đã sớm truyền khắp Đan phường.
Chưởng quỹ phường cũng được căn dặn một khi gặp được người này, nhất định coi như thượng khách đối đãi, không được có bất luận lỗ mãng gì.
Ba ngày trước.
Lê chưởng quỹ nhận được hình ảnh ghi chép tướng mạo Chân Đức Suất, nhưng bởi vì nghiệp vụ bận quá, cho nên không công bố nhân viên cửa hàng.
Nhưng.
Để hắn bất ngờ là.
Người trẻ tuổi đứng trước mặt mình giống nhau như đúc với người trên bức họa!
Hắn, khẳng định là Chân Đức Suất!
Vân Phi Dương cười nói:
– Không sai.
Dịch dung thành Chân Đức Suất, chính vì bán siêu cấp Hồi Nguyên Đan, tự nhiên phải thừa nhận thân phận.
Xoát!
Lê chưởng quỹ vội vàng đi tới, hết sức tươi cười nói:
– Chân công tử quang lâm cửa hàng, Lê mỗ không có tiếp đón từ xa, xin hãy tha lỗi!
Diệp Phong bên cạnh thấy thái độ Lê chưởng quỹ như thế, thần sắc khẽ giật mình.
Làm khách quen trong tiệm, hắn biết, dù lão gia tử đến cũng không có nhiệt tình như vậy!
Tên nhân viên kia vốn đang tính chế giễu, tâm lý lộp bộp một chút, thầm nghĩ:
– Chẳng lẽ đây là một đại nhân vật! ?
– Chân công tử.
Lê chưởng quỹ vung tay lên, nói:
– Mời theo ta tiến vào phòng tiếp khách cực phẩm.
Phòng tiếp khách cực phẩm?
Trong lòng Diệp Phong rung động.
Phòng tiếp khách Đan phường chia làm phổ thông, thượng đẳng, cao đẳng, cực phẩm bốn cấp bậc, lão gia tử Diệp gia đến cũng chỉ có thể được mời vào thượng đẳng.
Trong lòng tên nhân viên kia càng kinh hãi.
Tại trong nhận thức của hắn, tiến vào phòng tiếp khách cao đẳng tất nhiên là thân phận nhất lưu tông môn, tiến vào cực phẩm Siêu nhất lưu tông môn!
Bây giờ.
Được chưởng quỹ mời đến phòng tiếp khách cực phẩm, như vậy, thân phận người này, khẳng định là dòng chính Siêu nhất lưu thế lực!
Nội tâm nhân viên cửa hàng kịch liệt lăn lộn.
Cùng lúc đó, nhớ tới lời đồn trên phố, người cùng Tông Chủ Đan Tông ký kết hợp đồng siêu cấp Hồi Nguyên Đan.
Bởi vì hắn thấy chỉ có loại đại nhân vật cấp bậc này mới có tư cách tiến vào phòng tiếp khách cực phẩm.
Nhân viên cửa hàng cố gắng nhớ lại, cuối cùng nhớ ra, người kia gọi Chân Đức Suất!
Chân Đức Suất.
Chân công tử!
Tê! Nhân viên cửa hàng hít một hơi lãnh khí, hãi hùng khiếp vía.
Xong, xong!
Mình mới vừa rồi còn khinh bỉ hắn, còn nói với Diệp Phong đừng chấp nhặt với hắn, xảy ra đại sự cmnr!
Nhân viên cửa hàng hoảng sợ xanh mặt.
– Tiểu Trương, còn chờ gì nữa, nhanh dâng trà cho Chân công tử!
Lê chưởng quỹ nhẹ giọng quát lớn.
Vâng! Vâng! Vâng!
Nhân viên cửa hàng vội vàng xoay người rời đi, thầm nghĩ trong lòng: Hi vọng Chân công tử đại nhân có đại lượng, không chấp nhặt nhân vật nhỏ như ta.
Võ giả đang mua sắm đan dược cũng ý thức được, người để chưởng quỹ khúm núm nghênh đón như thế khẳng định là đại nhân vật.
Bọn họ nhìn ra được, Diệp Phong cũng nhìn ra được, sắc mặt thay đổi đến mức dị thường khó nhìn.
– Trà thì không cần.
Vân Phi Dương nói:
– Ta đi ra ngoài, nhìn xem Diệp công tử này làm sao hảo hảo đánh ta.
Diệp Phong nghe vậy, sắc mặt càng thêm khó coi.
Có thể được mời đến phòng tiếp khách cực phẩm, thân phận khẳng định là cấp bậc Siêu nhất lưu, thực lực đương nhiên không cần phải nói, bị đánh, khẳng định là mình!
Mẹ.
Đi ra ngoài không xem lịch, một chân đá vào miếng sắt!
Diệp Phong vội vàng hướng Lê chưởng quỹ làm một cái ánh mắt, muốn hắn giúp mình nói tốt, nhưng Lê chưởng quỹ giả vờ không thấy được.
Nói đùa.
Chân công tử là khách quý trọng yếu nhất của Đan Phường, ta cũng không dám nói chuyện dùm ngươi, vạn nhất chọc giận hắn, không may chính là mình.
Thấy hắn không nói, trong lòng Diệp Phong giận dữ.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương chạy tới cửa tiệm trước, hắn phất phất tay nói:
– Tiểu tử, đi ra đánh ta nào.
Diệp Phong vội vàng chắp tay nói:
– Chân công tử, vừa rồi Diệp mỗ có nhiều đắc tội, xin hãy tha lỗi.
Tên này nhận thua.
Loại khí tức ngạo nghễ kia, không còn sót lại chút gì.
Vân Phi Dương cũng không phải loại người tính toán chi li, thấy hắn nhận thua, cũng không có tận lực làm khó dễ, mà chỉ thản nhiên nói:
– Lăn.
Diệp Phong vội vàng xám xịt rời đi.
Nhân viên cửa hàng thấy thế cũng buông lỏng một hơi, đại nhân vật này quả nhiên đại nhân có đại lượng.
Vân Phi Dương không phải đại lượng, mà không để Diệp Phong vào mắt.
Dù sao, hoàn khố loại này khắp nơi đều có, mình chấp nhặt với bọn họ, về sau cũng không cần tu luyện.
Phòng tiếp khách cực phẩm.
Lê chưởng quỹ quan sát lệnh bài có khắc chữ quý, xác định người này chính là Chân Đức Suất, cười nói:
– Chân công tử, không biết lần này tới bỉ cửa hàng là mua đan hay bán đan?
– Bán đan.
Vân Phi Dương nói.
Lê chưởng quỹ mừng rỡ trong lòng.
Loại siêu cấp Hồi Nguyên Đan hiệu quả cực kỳ nghịch thiên kia, cái tiệm này của hắn từng có may mắn được chia một lô, nhấc lên oanh động to lớn trong thành, dù giá cả tăng lên tới 1000 linh thạch một khỏa vẫn trong nháy mắt bán hết.
– Chân công tử.
Lê chưởng quỹ nói:
– Xin hỏi, có bao nhiêu?
Vân Phi Dương nói:
– 10 ngàn bình.
Dát.
Lê chưởng quỹ nhất thời trợn tròn mắt.
Năm đó lần đầu Tông chủ và người này giao dịch cũng mới 500 bình, bây giờ đột nhiên bán 10 ngàn bình, quả thực vượt qua tưởng tượng!
– Cái này…
Lê chưởng quỹ khổ sở nói:
– Chân công tử, dựa theo hiệp nghị ngươi và Tông Chủ định ra, một bình hai trăm linh thạch, 10 ngàn bình chính là 200 vạn, số lượng như thế, trong lúc nhất thời tiểu điếm, không bỏ ra nổi.
Tại trung đẳng quy mô thành trì, vốn lưu động đan phường, cũng chỉ có 100 vạn trái phải.
– Không không.
Vân Phi Dương nói:
– Một bình hai trăm linh thạch là giá cả trước kia lần đầu cùng Dược Tông Chủ định ra, bây giờ phải tăng tới một bình 5 trăm linh thạch.
– A?
Lê chưởng quỹ trợn tròn mắt.
Vân Phi Dương cười nói:
– Siêu cấp Hồi Nguyên Đan bị các ngươi xào đến một bình 1000 linh thạch, ta chào giá 5 trăm linh thạch, không tính quá phận chứ.
Không quá phận.
Nhưng Lê chưởng quỹ khổ sở nói:
– Chân công tử, giá tiền này ta không làm chủ được, nếu không, ngài ở chỗ này ở thêm mấy ngày, chờ Tông Chủ đến?
– Có thể.
Vân Phi Dương đồng ý.
Lê chưởng quỹ nói:
– Hiện tại ta đi liên hệ Tông Chủ.
Nói rồi đứng lên.
– À đúng rồi.
Vân Phi Dương hô:
– Ta chỗ này còn cần mấy dược tài Huyền Giai, không biết đan phường có hay không?
Lê chưởng quỹ cười nói:
– Chân công tử, không phải khoác lác, tại Tiểu Thần Giới, bất luận Dược Tài gì, đan phường đều có!
Vân Phi Dương xuất ra đơn dược tài nói:
– Mấy dạng này có hay không?
Lê chưởng quỹ nhận lấy, xem từng cái, nói:
– Chân công tử, những dược liệu này của ngươi phẩm chất tuy tại Huyền Giai, nhưng không phổ thông, trong tiệm ta không có.
– Bất quá.
Hắn vội vàng nói bổ sung:
– Đan phường khác khẳng định có dược liệu này, xin đợi thêm mấy ngày, ta điều phối cho ngài.
Vân Phi Dương nói:
– Làm phiền Lê chưởng quỹ, ta cáo từ trước.
Nói rồi đứng dậy rời đi.
Lê chưởng quỹ tự mình đưa ra ngoài tiệm, mắt thấy hắn rời đi, vội vàng trở về hậu viện, dùng phương thức đặc thù liên hệ Tông Chủ Đan Tông.