Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 987
Oanh!
Trầm Thanh bị pháp tướng vỗ xuống hãm sâu trên mặt đất hơn một trượng.
Khóe miệng mọi người co giật.
Vừa rồi pháp tướng vỗ một chưởng cho bọn hắn cảm giác thật giống như đập ruồi!
Phi!
Trầm Thanh đứng lên, miệng đầy bùn đất, xoa xoa ngực, cười nói:
– Lực lượng này quá được.
– Mẹ nó.
– Thân thể tên này mạnh vậy sao?
Mọi người trợn tròn mắt.
Loại bạo phát khủng bố kia, nếu đổi lại bọn họ, đừng nói kháng nhiều lần, một lần chỉ sợ cũng phải nằm dăm bữa nữa tháng.
Vân Phi Dương nói:
– Phòng ngự cũng rất mạnh.
Trầm Thanh từ trong hầm đất nhảy ra, vỗ vỗ bụi đất, lắc đầu nói:
– Đáng tiếc, thời gian của ta không nhiều, nếu không, thật muốn cùng ngươi đại chiến ba ngày ba đêm.
Trên mặt Vân Phi Dương hiện ra vẻ tiếc nuối.
Hô!
Trầm Thanh ngồi xuống, hô hấp hơi gấp rút, ánh mắt nhất thời sáng lên, nói:
– Vân Phi Dương, việc tái tạo Thần Giới nhờ ngươi.
Hắn không muốn phai mờ, hắn muốn sống, cùng đi theo người thiên mệnh chọn này khiêu chiến Chúa Tể Tiểu Thần Giới.
Đáng tiếc.
Linh hồn dần dần suy yếu.
Lập tức muốn phải diệt giữa thiên địa.
Chúc Long ngồi như vậy, chầm chậm nhắm mắt lại, hắn muốn nói lời tạm biệt với thế giới mỹ diệu này.
Bọn người La Mục ở phía sau cảm giác được nam nhân này đang trở nên thê lương lên.
Anh hùng mạt lộ, mỹ nhân tuổi xế chiều.
Muốn đi.
Liễu Nhu đắng chát lắc đầu.
Đây là vận mệnh của chư Thần, dù thức tỉnh ngắn ngủi cũng sẽ phai mờ.
Gia Cát Cẩm trong quân doanh ở Hạ Lan thành cảm thụ được khí tức dần dần nhược hóa, đôi mắt đẹp lấp lóe vẻ phức tạp.
Nếu không có cơ duyên xảo hợp, đoạt xá thân thể Đoan Mộc Lệ Hoa, mình đã sớm phai mờ.
Vân Phi Dương chân thành nói:
– Yên tâm đi, ta sẽ tái tạo Thần Giới.
Khóe miệng Chúc Long hơi hơi giương lên, xuất hiện mỉm cười, nhẹ nhàng cúi đầu xuống, nỉ non nói:
– Không thể cùng ngươi chiến một trận là tiếc nuối lớn nhất của ta.
– Cũng là tiếc nuối của ta.
Vân Phi Dương nói.
Mà khi hắn nói xong, nến đầu rồng đã triệt để chìm xuống, hiển nhiên, tàn hồn chèo chống thân thể triệt để phai mờ.
Nhưng.
Khóe miệng vẫn mỉm cười, phảng phất như vĩnh hằng.
– Không có.
Vân Lịch lắc đầu nói:
– Trên thế giới này đã không còn Chiến Thần Chúc Long nữa.
Cùng là Thượng Vị Thần trên Thần Giới, tận mắt nhìn thấy một đồng loại hồn phi yên diệt, tâm tình thật phức tạp.
Vân Phi Dương thở một hơi thật dài, nói:
– Chúc Long đi, nhưng ý chí hắn sẽ được kế thừa.
Hưu!
Vào lúc này, tư duy Trầm Thanh chưởng khống thân thể, da thịt loã lồ bên ngoài, hiện ra từng đạo kim sắc văn tuyến.
Hiển nhiên.
Đây chính là Thần Cách của Chiến Thế Chi Thần!
Ước chừng một lát.
Hai trăm đầu Thần Cách văn tuyến trên da thịt hơn dần ảm đạm tan nhập thể nội.
Trầm Thanh mở mắt, một cỗ khí thế nhàn nhạt trong nháy mắt lộng hành quấy rối bốn phía.
Đây là chiến thế.
Tuy kém Chúc Long ngàn dặm, nhưng mà như Vân Phi Dương nói, Chiến Thần đã phai mờ, ý chí hắn đã được kế thừa!
– A.
Đột nhiên, Trầm Thanh thống khổ kêu to, nói:
– Sư phụ, thân thể ta đau quá, giống như bị người đánh!
Ha ha ha.
Mọi người ồn ào cười to.
Vân Phi Dương đi qua, vỗ bả vai hắn nói:
– Đồ nhi, từ hôm nay trở đi, thân thể ngươi sẽ một mực đau.
– Tại sao?
Trầm Thanh khó hiểu hỏi.
Vân Phi Dương ngưng trọng nói:
– Bởi vì ngươi gánh vác thần hồn Chiến Thần phòng ngự mạnh nhất Thần Giới, cần trải qua rèn luyện thân thể tàn khốc hơn mới có thể không nhục uy danh hắn.
– Thần hồn Chiến Thần phòng ngự manh nhất?
Trầm Thanh chỉ mình, khó có thể tin nói:
– Ta sao?
– Không sai.
Vân Phi Dương nói.
Trầm Thanh ngưng hô hấp, nói:
– Ta… Ta vậy mà gánh vác thần hồn Chiến Thần!
Hưng phấn vui sướng, đánh thẳng vào Thức Hải hắn, hắn nắm thật chặt quyền đầu, trịnh trọng nói:
– Sư phụ xin yên tâm, đồ nhi nhất định sẽ không bôi nhọ uy danh Chiến Thần!
Ngay hôm nay.
Tam đại Chiến Thần tề tụ nhưng Chúc Long vẫn lạc cũng khiến cho bầu trời ngưng tụ một vòng ưu thương.
Phủ thành chủ.
Vân Phi Dương trong đình viện, trong ánh mắt có tiếc hận, có tiếc nuối.
Liễu Nhu đi tới nói:
– Sư đệ, đây là sứ mệnh của Chúc Long.
– Ta biết.
Vân Phi Dương nói:
– Nhưng vẫn khó tránh khỏi bị thương tâm khi tận mắt nhìn thấy chiến hữu đã từng chung một chỗ chống Ma tộc rời đi.
Liễu Nhu trầm mặc.
Kiếp trước, nàng không có gặp Chiến Thế Chi Thần quá nhiều, nhưng dù sao cũng là Thần của một vị diện, mắt thấy hắn hồn phi phách tán cũng có chút bi thương.
– Hô!
Vân Phi Dương điều chỉnh tâm tính, nói:
– Đi thôi, ta hộ pháp trợ cho các nàng đột phá.
Bọn người La Mục phục dụng Đột Phá Đan thuận lợi bước vào Chân Long kỳ chín tầng, tiếp theo tất nhiên đến nữ nhân của mình.
Lâm Chỉ Khê, Lương Âm và Lăng Sa La tam nữ sớm đã vào Tiểu Thần Giới, cho nên cảnh giới cao hơn bọn La Mục.
Bất quá.
Cao không bao nhiêu, Lâm Chỉ Khê thực lực mạnh nhất, cũng chỉ mới đến Chân Long kỳ tầng ba.
Nhưng mà.
Để Vân Phi Dương hoảng hốt là.
Khi hắn xuất ra Đột Phá Đan, Lâm Chỉ Khê ăn chín khỏa mới đột phá đến Chân Long kỳ tầng chín, thuận lợi bước vào Khai Khiếu kỳ.
– Chỉ Khê, nàng chuyển hóa bao nhiêu thuần nguyên lực?
Vân Phi Dương hỏi.
Lâm Chỉ Khê nói:
– Một trăm vạn.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Thiên tư nữ nhân này quá mạnh có thể tự hành ngưng tụ một trăm vạn!
Nhưng.
Sau một khắc, lại trợn tròn mắt.
Bời vì Lương Âm phục dụng bảy viên Đột Phá Đan đạt đến Chân Long kỳ tầng chín.
– Nàng chuyển hóa bao nhiêu trọng thuần nguyên lực?
Vân Phi Dương hỏi.
Lương Âm nói:
– 80 vạn.
Sau đó, Lăng Sa La cũng phục dụng năm viên Đột Phá Đan thuận lợi đột phá đến Chân Long kỳ tầng chín.
Không đợi Vân Phi Dương mở miệng hỏi, nàng đã chủ động nói:
– 60 vạn.
Vân Phi Dương kém chút ngã quỵ.
Nữ nhân của mình vậy mà ngưng tụ thuần nguyên lực còn nhiều hơn bọn Trầm Thanh, Long Chấn Vũ?
– Sư đệ.
Liễu Nhu giải thích:
– Các nàng có thể ngưng tụ nhiều thuần nguyên lực như vậy vì có quan hệ với Nghịch Thiên Quyết.
Vân Phi Dương giật mình.
– Có khả năng.
Tam nữ Lâm Chỉ Khê đột phá đến Khai Khiếu kỳ và Chân Long kỳ tầng chín, tiếp theo đến Liễu Nhu và Mục Oanh.
Tu vi hai nữ chỉ có giai đoạn Luyện Tâm Kỳ, cho nên, Vân Phi Dương hộ pháp càng thêm cẩn thận, cuối cũng dùng mười hai khỏa Đột Phá Đan trợ giúp hai người đột phá đến Chân Long kỳ chín tầng.
Như thế.
Nữ nhân cùng huynh đệ Vân Phi Dương đều đạt tới Chân Long kỳ tầng chín, nhưng muốn đột phá đến Khai Khiếu kỳ thì chỉ có thể dựa vào bọn hắn.
– Ta đi trước.
Vân Phi Dương chuẩn bị rời đi.
Nhưng vừa quay người lại đã thấy Vân Hoa từ bên ngoài đi vào, nàng cười nói:
– Ta cũng muốn ăn Đột Phá Đan!
Tốt thôi.
Vân Phi Dương chỉ có thể hộ pháp cho nàng.
Vân Hoa không có tu luyện Nghịch Thiên Quyết, ăn hai khỏa Đột Phá Đan đã đạt tới Chân Long kỳ tầng chín.
Làm xong những thứ này.
Vân Phi Dương vội vàng chuồn đi, trên đường kiểm kê Đột Phá Đan một phen, phát hiện còn hơn ba mươi khỏa chưa dùng.
Vốn hắn tính tự mình ăn hết, nhưng nghĩ lại ăn cũng chỉ thăng một tầng vị còn không bằng cho người khác.