Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 986
Người khổng lồ ngàn trượng nắm một Cự Thuẫn, quanh thân bộc phát khí thế cường đại đỉnh thiên lập địa.
Đây là chiến thế, là dấu hiệu độc hữu của Chiến Thần Chúc Long, hắn được phong làm Chiến Thế Chi Thần!
Chiến thế là một loại khí thế, chỉ đứng đó cũng để tâm thần chúng sinh rung động.
Bên trong Phong Ma Cốc.
Chúc Long một người cầm Cự Thuẫn đối mặt hơn mười Thần Quân Ma Tôn công kích, cũng không lui lại một bước!
Chiến Thần phát ra khí thế ép đại quân Ma tộc nơi xa bước đi khó khăn.
Tuy sau cùng bị trọng thương, nhưng phòng ngự của Chiến Thần Chúc Long được công nhận mạnh nhất Thần Giới.
Thuẫn bài hắn dùng chính là Khai Thiên Thuẫn trong thập đại thần khí, hình thành phòng ngự vô cùng khủng bố!
Chiến Đấu Chi Thần Vân Phi Dương, thiên tư trác tuyệt, thực lực cực mạnh, tiến vào Chiến Thần Đồ Ma cảnh làm vô số Ma tộc sợ hãi.
Chiến Tranh Chi Thần Gia Cát Cẩm, dụng binh như thần, bày mưu tính kế quyết thắng ngoài nghìn dặm giết đại quân Ma tộc quăng mũ cởi giáp.
Chiến Thế Chi Thần Chúc Long, một Khai Thiên Thuẫn trước người, chống lại hơn mười Ma Tôn, nắm giữ thân thể siêu cường.
– Tam đại Chiến Thần hôm nay tề tụ.
Liễu Nhu cười nói.
Hô!
Thần lực hình thành hình ảnh tồn tại trong thời gian cực ngắn liền bắt đầu thu hồi, sau đó dung nhập vào thân thể Trầm Thanh.
Vân Phi Dương khẩn trương.
Tuy kích phát bản thể Chiến Thần Chúc Long, lại không có nghĩa đồ nhi có thể thành công giác tỉnh, dù sao, năm đó La Mục phải trải qua hai lần mới giác tỉnh được.
Còn có mặt mũi nói?
Nếu không phải hắn một chân đạp đá La Mục ra khỏi để cướp Thần lực loại trừ nguyền rủa cho Mục Oanh, người ta một lần đã có thể giác tỉnh.
Vù vù!
Khí tức khủng bố cấp tốc tràn vào thân thể Trầm Thanh, bóng người hắn cũng từ xuất hiện trong khí lãng, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
– Tiện Thần.
– Đã lâu không gặp.
Thanh âm Trầm Thanh rất nặng, ẩn chứa một loại uy áp nào đó khiến người ta rất cảm thấy áp lực.
– Cũng không bao lâu, mới một vạn năm mà thôi.
Vân Phi Dương biết đồ nhi giác tỉnh thần hồn bị Chúc Long tạm thời chưởng khống thân thể.
– Một vạn năm sao?
Trầm Thanh nhẹ giọng nỉ non.
Thần niệm quét qua Phi Dương đại lục, cười nói:
– Không nghĩ tới, ngươi vậy mà tìm được nhiều giác tỉnh giả như thế.
– Bất ngờ sao?
Vân Phi Dương cười nói.
Trầm Thanh cười nói:
– Trí Tuệ Chi Thần đã ở đây, sự việc Thần Giới, chắc hẳn ngươi cũng biết.
– Biết.
Vân Phi Dương nói:
– Ta sẽ hoàn thành lần tái tạo Thần Giới thứ chín, báo thù rửa hận cho các ngươi.
– Báo thù?
Trầm Thanh lắc đầu.
Hắn nhớ lại từng chuyện cũ, nói:
– Vân Phi Dương, ngươi có biết năm đó ta cầm Khai Thiên Thuẫn, hình thành phòng ngự mạnh nhất, chỉ có thể miễn cưỡng chống cự một quyền của cường giả Chân Vũ Thần Vực sao?
Vân Phi Dương cười nói:
– Nếu như hắn không mạnh, vậy ta sẽ không có động lực báo thù cho các ngươi.
– Ha ha ha!
Trầm Thanh cười to nói:
– Vẫn cuồng ngạo trước sau như một!
Đạp!
Hắn bước ra một bước, hào khí nghìn vạn:
– Năm đó ngươi ta từng có ước định, sảng khoái đánh một trận, đáng tiếc, thủy chung không thể toại nguyện.
– Ngày hôm nay, ta lấy trạng thái linh hồn tàn khuyết, hướng ngươi khởi xướng khiêu chiến, có tiếp chiến hay không?!
Tại Thần Giới.
Một tên ham đánh nhau nhất.
Một tên chịu đánh nhất.
Rất nhiều võ giả thường xuyên nghị luận, nếu hai Chiến Thần đánh một chầu, đến cùng sẽ có kết quả gì?
Vân Phi Dương và Chúc Long cũng rất tò mò lực lượng và phòng ngự của đối phương, cho nên gặp nhau tại Thần Ma Chiến Trường định ra ước định, sau chiến dịch sẽ đánh một trận
Đáng tiếc.
Do nhiều nguyên nhân, không thể toại nguyện.
– Tiếp chiến!
Vân Phi Dương khí phách đáo.
Hắn không có lý do từ chối cũng không thể cự tuyệt, bởi vì linh hồn Chiến Thần này tồn tại rất ngắn, một khi bỏ lỡ sẽ không có cơ hội.
Diễn võ trường to như vậy.
Vân Phi Dương cùng Trầm Thanh đứng đối nhau, một người bị vạn năm trấn áp, Thần Cách không được đầy đủ, một chỉ còn một tia thần lực và một tia tàn hồn.
Một trận chiến này.
Coi như có chút công bình.
La Mục và bọn Vân Lịch đằng xa xem chiến.
– Một cái là phá mâu, một cái là thuẫn.
Liễu Nhu nói:
– Ai mạnh ai yếu?
– Vân Phi Dương!
Trầm Thanh nói:
– Ra tay đi!
Thân là Chiến Thần kháng đòn mạnh nhất, hắn tự nhiên muốn dùng phương thức phòng ngự kháng trụ công kích.
Xoát!
Vừa dứt lời, Vân Phi Dương nhanh chóng tới gần, Cuồng Khí bạo phát, ngàn trọng chân long lực gào thét khiến không gian dập dờn!
Đối đãi La Mục, hắn có thể sẽ lưu thủ, đối đãi Chiến Thần Chúc Long, hắn sẽ nghiêm túc, dù sao, phòng ngự người này luôn là đệ nhất từ trước tới nay.
Quả nhiên như vậy.
Ngàn trọng chân long lực thế đại lực trầm đánh vào trước ngực Trầm Thanh bạo phát khí kình hình thành cuồng phong nhưng đối phương lại đứng tại chỗ không nhúc nhích tí nào.
– Quá yếu.
Trầm Thanh cười nói.
Xoát!
Vân Phi Dương lui lại mấy bước, lăng không bay lên, Cuồng Khí cùng chân long lực dung hợp hóa thành Cuồng Khí pháp tướng, giơ song chưởng đập tới.
Bành! Bành! Bành!
Chưởng ấn mang theo lực lượng mạnh mẽ, lần lượt oanh kích Trầm Thanh, nhưng hắn thủy chung đứng tại chỗ, cái eo thẳng tắp chẳng hề hấn gì.
– Con mẹ nó.
La Mục cả kinh nói:
– Thân thể thật mạnh!
– Nói nhảm.
Vân Lịch nói:
– Tên này xưng phòng ngự mạnh nhất, tuy linh hồn tàn khuyết, nhưng tiếp nhận công kích Vân Phi Dương vẫn dễ như trở bàn tay.
Thân là người thừa kế Kim Cương Thần chuyên lấy phòng ngự xưng vương, La Mục nhất thời bị đả kích.
Rầm rầm rầm!
Cuồng Khí pháp tướng lại oanh mấy chưởng vẫn không có rung chuyển Trầm Thanh, sau cùng tự phai mờ.
Vân Phi Dương hạ xuống đất, cười nói:
– Ngươi có phòng ngự rất tốt.
Trầm Thanh nói:
– May mà ngươi rèn luyện thân thể kẻ này đến tình trạng như thế, nếu không, chống công kích, thật có hơi phiền toái.
Xoát!
Vân Phi Dương lần nữa lăng không bay lên, Cuồng Khí và băng hỏa lôi ba loại thuộc tính gào thét bạo phát, bày biện ra pháp tướng càng mạnh.
Hô!
Pháp tướng bốn loại thuộc tính ngưng tụ, quanh thân tản ra bốn loại khí tức khác biệt, trong không khí chợt lạnh, chợt nóng, chợt cường thế.
Mà đây tuyệt đối là hình thái pháp tướng mạnh nhất hiện nay mà Vân Phi Dương có thể lĩnh ngộ.
Trầm Thanh khẽ giật mình nói:
– Đây là thần thông gì?
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta tự sáng tạo.
Dứt lời, pháp tướng bốn loại thuộc tính ngưng tụ mang theo bốn loại khí lãng khác biệt, ngang nhiên vỗ xuống.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến liền thấy Trầm Thanh tuy đứng tại nguyên chỗ, nhưng nửa bắp chân cũng đã hãm sâu trong đất.
– Lại ăn ta một chưởng!
Vân Phi Dương quát.
Vù vù!
Bàn tay pháp tướng bốn thuộc tính lần nữa vỗ xuống, nghe oanh một tiếng, thân thể Trầm Thanh chìm xuống, đất cát bao phủ phần eo!
Hô!
Chưởng thứ ba lần nữa vỗ xuống.
Oanh!
Trầm Thanh tuy dùng cánh tay chống được, nhưng toàn bộ thân thể cũng đã hãm sâu trong đất, chỉ có một cái đầu lộ bên ngoài.
Khóe miệng mọi người co giật.
Vân Phi Dương đột phá đến Khai Khiếu kỳ thi triển pháp tướng, uy lực bạo phát thật đáng sợ!
Mà Chiến Thần chưởng khống Trầm Thanh cũng quá trâu, liên tục tiếp nhận oanh kích, tuy thân thể lâm vào trong mặt đất, lại không việc gì!
Xoát!
Trầm Thanh phá đất lao lên.
Vân Phi Dương giống như ngờ tới, thao túng pháp tướng hung hăng vỗ xuống, trực tiếp đánh hắn trở về!