Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 971
Cường độ hai đạo Thần Long Thổ Châu đạt tới bốn ngàn trọng chân long lực tuyệt đối là bạo phát mạnh nhất của Hứa Lệ Hành.
Nếu như bên trong hỏa diễm quyền còn có ngọn nguồn hỏa diễm, cường độ khẳng định sẽ cao hơn!
Đây chính là nhân loại.
Đây chính là Hư Không cảnh đại viên mãn.
Mặc dù thực lực thuần túy không bằng đỉnh phong Tinh Thú, nhưng dựa vào Địa giai vũ kỹ, Huyền Giai binh khí gia trì lại có thể bộc phát ra lực chiến đấu còn mạnh hơn đỉnh phong Tinh Thú!
Khó trách.
Vũ kỹ, binh khí chỉ cần đến thượng phẩm sẽ bán được giá tiền cực kỳ cao, thậm chí có tiền mà không mua được.
Mạnh nhất vẫn là Vân Phi Dương.
Dựa vào Địa giai trung phẩm Lôi Long Quyền trực tiếp vỡ nát Thần Long Thổ Châu bốn ngàn trọng chân long lực, một quyền đánh vào ngực Hứa Lệ Hành!
Lâm Dật Phong luôn lạnh lùng khi thấy Vân Phi Dương đánh sấp đối thủ, trong mắt xuất hiện tia chấn kinh.
Hắn cảm giác được, một quyền của Vân Phi Dương hình thành chân long lực còn mạnh hơn Thần Long Thổ Châu!
Có thể làm được điểm ấy, chỉ có một khả năng, chính là, người này đã hoàn mỹ chưởng khống Lôi Long Quyền!
Nghĩ đến đó.
Lâm Dật Phong có chút choáng váng.
Phải biết, Thi Đấu Thiên Tài kết thúc đến giờ chưa đến hai mươi ngày, một Chân Long kỳ nhanh như vậy đã hoàn mỹ dung hợp?
Địa giai chí bảo rất mạnh.
Võ giả muốn chưởng khống, đầu tiên cần ký kết khế ước với khí linh, nếu không sẽ không phát huy ra uy lực, mà chuyện này cần thời gian.
Có người chỉ ký kết khế ước cùng khí linh đã hao phí mấy năm.
– Tên này dùng khoảng mười ngày đã dung hợp cùng khí linh bên trong Lôi Long Quyền, hắn làm sao làm được?
Lâm Dật Phong âm thầm cả kinh.
Hai mươi ngày?
Sai.
Vân Phi Dương chỉ trong cực thời gian ngắn, lấy linh hồn lực cường đại chấn nhiếp Lôi Long khí linh, sau cùng thuận lợi ký kết khế ước.
Cho nên hắn hiện tại, dù cảnh giới chỉ có Chân Long kỳ nhưng đã có thể hoàn mỹ chưởng khống, thậm chí, khi dung hợp cùng khí linh, hình thành lực lượng càng mạnh hơn.
Một quyền oanh kích Hứa Lệ Hành, chính là siêu cường lực lượng được bộc phát ra sau khi dung hợp cùng Lôi Long khí linh.
Đương nhiên.
Một võ giả bạo phát có cực hạn, vượt qua cực hạn này tất sẽ phản phệ thân thể.
Cũng may có Thái Hư Bạch Kim chiến giáp bảo vệ toàn thân, bắp thịt Vân Phi Dương mới không vỡ nát, vẫn ngạo nghễ đứng, quanh thân bộc lộ ra khí thế sắc bén!
Kiếm Thần mượn nhờ tầm mắt Nạp Lan Mộc Tuyết thấy bóng lưng Vân Phi Dương, cảm khái nói:
– Đây mới là Chiến Thần, dù bóng lưng cũng có thể khiến người ta nổi lòng tôn kính!
– Thật lợi hại.
Nạp Lan Mộc Tuyết ngây ngốc nói.
“Oa!”
Hứa Lệ Hành lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm tái nhợt.
Thần Long Thổ Châu bị phá mang đến phản phệ, Lôi Long quyền lại oanh trước ngực, kinh mạch hắn đều bị đứt gãy, ngũ tạng lục phủ thụ bị trọng thương.
“Xoát!”
Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt hắn, chế trụ cổ hắn, cười lạnh nói:
– Một con giun dế cũng dám phách lối trước mặt bản Thần.
Tên này dùng từ bản Thần thật rất có phong thái đã từng có trước kia.
– Ngươi…
Sắc mặt Hứa Lệ Hành dữ tợn, thống khổ không nói nên lời.
Mang theo thủ hạ hung hăng giết tới, chưa từng nghĩ, một gà mờ Chân Long kỳ sẽ bộc phát ra thực lực khủng bố như thế!
Không chỉ có giết mấy trăm thủ hạ, ngay cả mình cũng bị trọng thương, thành thịt cá nằm trên thớt gỗ, mặc người chém giết.
Đã từng tự tin.
Đã từng ngạo nghễ.
Thời khắc này triệt để tan rã!
Hứa Lệ Hành hiện tại đã mất đi sức chống cự, Vân Phi Dương muốn lộng chết hắn, động ngón tay là được.
Hư Không cảnh đại viên mãn?
Ta nhổ vào, ta nhổ vào! Phi! Phi!
Thành viên Cửu Long đoàn may mắn còn sống sót thấy lão đại bị trói buộc, thần sắc hãi nhiên, thậm chí e ngại, không tự chủ được lui nhanh.
Loại tổ chức lấy mạnh hϊế͙p͙ yếu, hung hăng càn quấy này không có tập tính cộng đồng, một khi đụng phải người mạnh hơn, phách lối hơn mình thì sẽ sợ hãi.
Vân Phi Dương không tâm tình để ý tới những con tôm nhỏ có tính toán chạy trốn, mà nhìn về phía Hứa Lệ Hành, lạnh lùng nói:
– Muốn mạng sống không?
“Ha… Haha…”
Hứa Lệ Hành gian nan cười thảm nói:
– Tiểu… Tiểu tử, ngươi… Ngươi cho rằng ngươi đã thắng?
Vân Phi Dương khẽ nhíu mày.
Hứa Lệ Hành nhấc lên khí lực sau cùng, quát:
– Hứa Lệ Hành ta lăn lộn Tiểu Thần Giới mấy trăm năm, chưa từng sợ chết, ngươi muốn giết ta cũng phải trả giá đắt!
Vân Phi Dương nhíu mày.
“Hô!”
Nhưng vào lúc này, quanh thân Hứa Lệ Hành phiêu đãng từng đạo ánh sáng nhỏ phảng phất như đom đóm trong đêm tối.
– Không tốt!
Lâm Dật Phong cả kinh hô to:
– Hắn muốn tự bạo linh hồn, chạy mau!
“Xoát!”
Vừa dứt lời, thi triển thân pháp cấp tốc lui nhanh, sắc mặt dị thường ngưng trọng.
– Nha đầu, chạy!
Kiếm Thần vội vàng nói, Nạp Lan Mộc Tuyết do dự cuối cùng vẫn thi triển thân pháp, tránh né.
– Móa!
Vân Phi Dương cả kinh quát:
– Xem như ngươi lợi hại!
Nói rồi vội vàng thi triển thân pháp cực tốc chạy trốn, cùng lúc đó, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp triệt để xuất hiện, hình thành tuyệt đối phòng ngự trước người.
Tại Phàm Giới, võ giả có thể tự bạo Linh Hạch sinh ra nổ tung mạnh nhất để đồng quy vu tận cùng đối thủ.
Năm đó Tháp chủ Chấp Pháp Tháp Tinh Thần đại lục cũng tự bạo trước mặt Tiêu Kha Ái mà chết cũng hủy diệt trọn vẹn Chấp Pháp Tháp.
Không hề nghi ngờ.
Một võ giả tự bạo là một kích mạnh nhất của cuộc đời, đại giới là thần hồn câu diệt, triệt để vẫn diệt trong thiên địa.
Tự bạo Linh Hạch chỉ nổ tung thân thể.
Phía trên còn có một loại nổ tung khác cao cấp hơn, chính là linh hồn tự bạo, lấy năng lượng hạch trong đan điền thiêu đốt linh hồn, sinh ra nổ tung kinh khủng hơn.
Mà.
Loại tự bạo này còn có một đặc điểm, năng lượng hạch trong đan điền một khi bốc cháy sẽ không bị người khác cưỡng ép cắt ngang, dù bị giết.
Giờ phút này, quanh thân Hứa Lệ Hành xuất hiện ánh sáng như đom đóm đủ để chứng minh năng lượng hạch đã bị thiêu đốt, chỉ cần chạm đến linh hồn sẽ triệt để nổ tung!
Một tên Hư Không cảnh đại viên mãn tiến hành linh hồn tự bạo sinh ra uy lực khẳng định khủng bố, khó trách Vân Phi Dương hốt hoảng mà chạy, thời gian giết tên này cũng không có.
Giết hay không đã không quan trọng.
Bời vì một khi nổ tung, hắn chắc chắn trở thành cái xác không hồn.
Mẹ.
Thật sự là ngoan nhân!
Vân Phi Dương một bên trốn, một bên bội phục.
Loại tử vong không thèm đếm xỉa đến luân hồi chuyển thế, người bình thường làm không được.
“Xoát!”
“Xoát!”
Vân Phi Dương và Lâm Dật Phong ba người lấy thời gian nhanh nhất phi nước đại ra mười dặm. Nhưng hơn năm trăm thành viên Cửu Long đoàn lại khóc không ra nước mắt.
Lấy thực lực bọn hắn, tuyệt không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn chạy đến địa phương rất xa, một khi lão đại tự bạo, khẳng định sẽ bị tác động đến!
– Lão đại, không muốn ——!
– Ta còn chưa muốn chết a!
Mọi người gào to.
Nhưng dục vọng cầu sinh vẫn còn, bọn họ vẫn chạy trốn mất mạng, mà trong lúc này, quanh thân Hứa Lệ Hành đã bị huỳnh quang bao phủ, sau đó sáng chói lên.
– Vân Phi Dương!
Hắn tức giận quát:
– Thù này, Hứa Lệ Hành ta khẳng định sẽ báo, chờ đó cho ta!
– Hả?
Vân Phi Dương nhíu mày.
Sau một khắc, Hứa Lệ Hành hưu một cái biến mất trong tầm mắt, huỳnh quang đang lơ lửng dần dần ảm đạm, hóa thành từng hạt bụi nhỏ.
– Con vợ nó!
Vân Phi Dương tức miệng mắng to:
– Bị gạt!