Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 958
Bên ngoài hai mươi dặm.
Thành viên Nhai Tí Long đội lính đánh thuê Cửu Long đoàn đang thu thập dược tài.
Lý Hưng Lượng đội trưởng Nhai Tí Long đội ngồi trên đá, bên trong miệng ngậm một cây cỏ dại, hai mắt khép hờ, giống như đang nghỉ ngơi.
Người này có tu vi Khai Khiếu kỳ tầng chín, tu vi không tính quá cao trong chín đội trưởng Cửu Long đoàn.
Hôm qua hắn suất lĩnh trăm thủ hạ từ một cửa khác tiến vào dược cốc, bắt đầu liệp sát Tinh Thú và thu thập dược tài.
Thực lực bọn hắn rất mạnh mẽ, không chút kiêng kỵ nào đào tài liệu, không sợ kinh động Tinh Thú tiềm phục xung quanh, thì có thể nhìn ra.
– Phi.
Lý Hưng Lượng mở mắt nhổ cỏ dại trong miệng ra, nhìn nhìn sắc trời nói:
– Tiểu nhóm, nắm chặt thời gian cho ta.
Lần này hắn phụng mệnh đoàn trưởng, trong bảy ngày đào 1000 gốc dược tài Hoàng, Huyền nhị phẩm giai.
Bây giờ đã qua năm ngày, khoảng cách chỉ tiêu nhiệm vụ hoàn thành còn kém không ít.
– Lý đội.
Một tên phụ tá cười nói:
– Dược tài trong mảnh dược cốc này rất nhiều, các huynh đệ cam đoan trong ba canh giờ đào đủ, tuyệt không để ngươi trở về bị phê bình.
– Mẹ nó.
Lý Hưng Lượng đá phụ tá một chân, nói:
– Lão tử bị phê bình, các ngươi cũng phải bị phạt theo.
Phụ tá nhếch miệng cười một tiếng, nói ngay:
– Các huynh đệ, vì không bị phạt, đều mẹ nó nhanh lên cho ta.
– Được rồi!
Mọi người gia tăng tốc độ.
Bất quá.
Nhưng vào lúc này, mấy tên thợ săn dừng lại, ngẩng đầu nhìn về lùm cây phía trước.
– Lý đội, có người!
– Hả?
Lý Hưng Lượng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đám người trẻ tuổi đi tới.
Hắn nhếch miệng cười nói:
– Nãi nãi, lại còn có người không sợ chết dám đến loại dược cốc Tinh Thú trải rộng này.
Thủ hạ thu thập dược tài dừng lại, khóe miệng hiện một nụ cười xấu xa.
– Lý đội.
Tên kia phụ tá nói:
– Mau nhìn, đây không phải Mã Siêu Mãnh Hổ Đoàn à.
– Thật là hắn.
Lý Hưng Lượng nhất thời vui mừng.
– Ha ha ha.
– Vài ngày trước, đoàn trưởng Mãnh Hổ Đoàn này nhìn thấy chúng ta, không phải bị dọa đến xám xịt rời đi hả.
– Nay gan trời chủ động đi tới.
Thành viên Nhai Tí Long đội cười rộ lên.
Bởi vì thanh âm rất lớn, Mã Siêu cách vài trượng tự nhiên nghe được rõ ràng, trên mặt hiện ra một tia đắng chát.
Vài ngày trước, hắn gặp Lý Hưng Lượng bên ngoài sơn lâm, lúc ấy trốn mất tuy rất uất ức nhưng cũng suy nghĩ vì các huynh đệ.
Dù sao đoàn đội này, dù nhân số hay thực lực đều mạnh hơn Mãnh Hổ Đoàn của mình.
Rất nhanh.
Vân Phi Dương mang theo bọn người La Mục đi tới.
Lý Hưng Lượng vẫn ngồi trên đá, khóe môi nhếch lên nghiền ngẫm, cũng không có hạ lệnh để cho thủ hạ động thủ.
Hắn thấy.
Đám người tuổi trẻ này đi cùng Mã Siêu và Mãnh Hổ Đoàn là một đám rác rưởi, có thể nhẹ nhõm chà đạp.
Lão đại không có hạ lệnh, thành viên Nhai Tí Long đội hai tay ôm ngực, đứng tại chỗ, cười không xấu ý tốt.
– Công tử.
Mã Siêu truyền âm nói:
– Đoàn người Nhai Tí Long này đã để mắt tới chúng ta, tùy thời có khả năng động thủ.
Vân Phi Dương không có trả lời, cuối cùng, đứng cách Lý Hưng Lượng hai mươi trượng, phất phất tay nói:
– Các huynh đệ, đào.
Xoát!
Xoát!
La Mục cùng bọn người Vân Lịch nhao nhao tán ra, bắt đầu thu thập dược tài Hoàng, Huyền hai giai.
Lý Hưng Lượng sững sờ.
Trở thành đội trưởng lính đánh thuê Cửu Long đoàn đến nay, hắn lần thứ nhất gặp được, có người dám đào dược tài mình coi trọng trước mặt mình.
– Hắc.
Hắn sờ mũi một cái, nói:
– Thú vị, thú vị.
Thành viên Nhai Tí Long đội cười rộ lên.
Chỉ cần Lý đội nói ra thú vị, thú vị, đợi lát nữa sẽ trở nên cực độ tàn nhẫn.
Những người trẻ tuổi đáng thương và Mãnh Hổ Đoàn này sợ rằng không cách nào rời dược cốc.
– Nhường một chút.
La Mục đi trước mặt một võ giả, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, thuận tay đào một gốc dược tài Huyền Giai ra.
Trong con ngươi người kia lấp lóe sát cơ. Nhưng La Mục lại không ngẩng đầu, vẫn đào dược tài.
Lý Hưng Lượng từ cự thạch nhảy xuống.
Hắn cười lạnh nói:
– Một đám tiểu gia hỏa không biết trời cao đất rộng, dám đào dược tài Lý gia nhìn trúng, thật sự không biết chữ chết viết như thế nào.
– Ồ?
Vân Phi Dương quay đầu, nói:
– Lại có người?
Mã Siêu cùng Tiết lão nhị khóe miệng co giật.
– Công tử, ngươi giả vờ không thấy bọn họ thực có chút sứt sẹo nha.
Vân Phi Dương cười nói:
– Có câu nói không phải đã nói, thiên tài địa bảo, hữu duyên có được, ngươi nhìn trúng còn không nói được điều gì đâu, trước tiên cần phải đào được vào tay, mới có thể thuộc về mình.
Lời này không sai.
Nhưng Lý Hưng Lượng ngừng trước mặt hắn, sờ cái mũi, cười nói:
– Tiểu tử, chỉ cần Lý gia nhìn trúng, chính là của ta, người khác không có tư cách đào.
Vân Phi Dương nói:
– Cái này có chút không nói đạo lý.
– Phân rõ phải trái?
Lý Hưng Lượng cười ha hả.
Thành viên Nhai Tí Long đội cũng cười lớn thật giống như nghe được trò cười.
– Tiểu tử.
Lý Hưng Lượng dừng tiếng cười, ánh mắt âm sâm nói:
– Nhớ kỹ, mỗi câu lời nói Lý gia ta nói, đều là ý trời.
Vân Phi Dương cười nói:
– Quả thật không biết xấu hổ mà lớn lối như thế.
– Haha.
– Dám nói Lý đội không biết xấu hổ!
– Tên này thật tìm đường chết!
Thành viên Nhai Tí Long đội lần nữa cười ha hả, đồng thời cũng nhận định, ngày hôm nay tên này hẳn phải chết không nghi ngờ!
– Nhường một chút.
Nhưng vào lúc này, Vân Lịch đi tới, đẩy ra hai võ giả, đào đi dược tài bọn hắn chuẩn bị đào.
Thành viên Nhai Tí Long đội hiện lên vẻ tức giận.
– Mẹ.
Dám không kiêng nể đào dược tài trước mặt mình như thế, thật sống không kiên nhẫn!
Lý Hưng Lượng không để ý tới bọn người La Mục, bởi vì bọn gia hỏa ngốc này lập tức sẽ trở thành người chết.
– Đúng thế.
Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, nhún nhún vai nói:
– Lý gia ta, không biết xấu hổ.
– Trùng hợp.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ta cũng không cần mặt mũi.
Bọn La Mục thầm nghĩ:
– Ngươi thật không biết xấu hổ!
Lý Hưng Lượng khẽ giật mình, chợt cười nói:
– Nói như vậy, hôm nay ngươi muốn đoạt dược tài cùng Nhai Tí Long đội ta?
Vân Phi Dương cười nói:
– Chúng ta đang đào, không phải đoạt.
– Rất tốt.
Con ngươi Lý Hưng Lượng càng âm trầm. Hắn lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, ngày hôm nay Lý gia ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có năng lực gì đào dược tài.
Hô
Chân long lực cường thế xuất hiện.
Xoát xoát!
Thành viên Nhai Tí Long đội đồng loạt bạo phát tu vi, chỉ cần Lý đội ra lệnh một tiếng sẽ giết đám hỗn đản đang chổng mông đào dược tài bên người.
– Chuẩn bị cho lão tử!
Mã Siêu quát lạnh một tiếng.
Xoát xoát! Mấy chục thợ săn Mãnh Hổ Đoàn cũng tế ra cung nỏ đối kháng cùng Nhai Tí Long đội.
Lý Hưng Lượng cười lạnh nói:
– Mã Siêu, lá gan ngươi hôm nay thật lớn, dám cùng Lý gia ta…
Xoát!
Đột nhiên, một đạo lưu quang bay tới, vừa nhanh vừa độc! Lý Hưng Lượng giật mình, vội ngưng tụ chân long lực hóa thành phòng ngự bình chướng!
Bành! Bình chướng trong nháy mắt bị đánh nát, lưu quang hung hăng nện trên đầu hắn.
Vân Phi Dương lần nữa vung gạch, bỗng nhiên đập tới, đồng thời nói:
– Này thì Lý gia…!
Bành!
Một cục gạch lại đắp lên đầu Lý Hưng Lượng, máu tươi ào ào chảy ròng, mà hắn không có cảm giác thống khổ nào, bời vì hiện tại đang ngây người.