Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 957
Hô!
Giữa rừng núi đột nhiên hiện ra vô số cát bụi, Già Thiên Tế Nhật cuối cùng ngưng tụ ra môt người cát cao lớn.
Sa Thần giác tỉnh giả – Hà Kỳ giẫm lên bờ vai người cát, khẽ động nguyên niệm liền thấy cát bụi ngưng tụ ra đại thủ hung hăng đánh xuống.
Bành
Nhất thời bảy tám đầu sài thú bị nghiền ép.
– Móa!
La Mục và Vân Lịch càng thêm sụp đổ, cũng cùng hét lớn:
– Các ngươi có thể đừng đùa nữa hay không!
Xoát!
Nhưng vào lúc này, Mộ Dung Chiến xuyên qua bên cạnh hai người, hai tay vung lên, Sát Lục chi khí khủng bố ngưng tụ giết chết vài đầu sài thú vọt tới phía trước.
– Đại gia ngươi!
La Mục và Vân Lịch nhất thời tức giận, ngưng tụ thuần nguyên lực không ngừng vọt tới đánh giết sài thú.
Vân Phi Dương ở đằng xa thấy bọn họ bộc phát ra thực lực hoàn toàn không kém gì Chân Long kỳ tầng ba tầng năm, khóe miệng hiện ra mỉm cười.
Tuy thực lực bọn người La Mục bây giờ còn không thể tính là cường giả chân chính, nhưng ngắn ngủi mấy năm trưởng thành như vậy đã không tệ.
Tông môn thế lực Tiểu Thần Giới.
Các ngươi chờ đó.
Đợi thực lực ta và huynh đệ ta cường đại, nhất định để vị diện này triệt để rung chuyển!
Bọn người La Mục tu luyện trong Phi Dương đại lục đến nản.
Thật vất vả mới ra Tiểu Thần Giới, cho nên giết Tinh Thú như chó điên.
Ngắn ngủi nửa canh giờ.
Hơn hai trăm đầu Tinh Thú nhất nhị giai đều bị bọn họ đồ sát hầu như không còn, tràng diện huyết tinh tàn bạo.
Ừng ực.
Bọn người Mã Siêu nuốt một miếng nước bọt, tâm lý thầm nghĩ:
– Quái vật, một bầy quái vật!
– Kiếm Thần thúc thúc, bọn họ thật đáng sợ!
Nạp Lan Mộc Tuyết cũng chấn kinh.
Kiếm Thần ngưng trọng nói:
– Những người này chí ít bốn người có khí tức để cho ta cảm giác được rất quen thuộc, có lẽ…
Hắn hơi hơi dừng lại nói:
– Giống như nha đầu ngươi, bên trong thân thể giác tỉnh Thần hồn của một Thần nào đó!
Kiếm Thần cảm ứng được La Mục, Vân Lịch, Mộ Dung Chiến và Hà Kỳ.
Mà bọn họ phân biệt giác tỉnh Kim Cương Thần, hùng thể Âm Dương Thần, Sát Lục Chi Thần và Sa Thần.
Nhưng.
Còn có mấy người không cảm ứng được.
Tỉ như Pháp Tể và Phong Thiếu Ngôn, trong cơ thể của bọn họ mặc dù có Thần Hồn tồn tại nhưng thủy chung chưa giác tỉnh.
Căn cứ đặc điểm hai người, Vân Phi Dương có thể đoán được, trong thân Pháp Tể có lẽ tồn tại thần hồn Ma Ha Thần, Phong Thiếu Ngôn có lẽ là Phong Thần.
Trước mắt.
Thiếu khuyết cơ hội giác tỉnh.
– Móa, ta mới giết mấy chục con đã hết rồi?
Nhìn sài thú không còn xuất hiện, La Mục vẫn chưa thỏa mãn nói.
– Chỉ trách đám người kia, nếu không lão tử khẳng định giết nhiều hơn ngươi.
Vân Lịch cũng ảo não, bởi vì số lượng hắn giết ít hơn La Mục vài đầu.
– Do ngươi quá yếu, đừng kiếm cớ.
Long Chấn Vũ thản nhiên nói.
– Đồng ý.
– Không sai.
Mọi người rối rít phụ họa.
Vân Lịch phát điên.
– Móa, lão tử dùng nắm đấm, không giống các ngươi từng tên thi triển vũ kỹ.
– Có bản lĩnh ngươi cũng dùng vũ kỹ đi.
Mạc Văn Hiên cười nói.
– Đồng ý.
– Không sai.
Vân Lịch kém chút phun ra một ngụm máu.
Những năm nay tu luyện trong Phi Dương đại lục, mọi người đã hoà mình, không có việc gì thì ưa thích dùng lời ăn hϊế͙p͙ người kia.
Không hề nghi ngờ.
Hai gia hỏa rất thích trang bức La Mục và Vân Lịch trở thành mục tiêu cho tập thể nhằm vào.
– Được.
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương đi tới, cười nói:
– Trong cốc còn rất nhiều Tinh Thú, các ngươi chỉ cần có thực lực thì có thể giết thoải mái.
Lời vừa nói ra, mắt mọi người tỏa sáng.
– Phi Dương ca.
La Mục vội vàng nói:
– Vậy còn chờ gì, nhanh lên đường đi.
– Đi.
Một đoàn người tiếp tục đi đường.
Sau đó, Mã Siêu và Mãnh Hổ Đoàn thành người xem lần lượt thấy bọn người La Mục điên cuồng chém giết Tinh Thú.
Theo không ngừng thẳng tiến, đẳng cấp Tinh Thú ngày càng cao, bọn người La Mục nhất thời có chút lực bất tòng tâm.
Cuối cùng, chỉ có thể ngoan ngoãn đê điều, cẩn thận từng li từng tí ẩn núp.
– Kỳ quái.
Vân Phi Dương ngồi trên một cự thạch khó hiểu hỏi:
– Tại sao đến nay không phát hiện dược tài?
– Đúng.
Mã Siêu cũng rất buồn bực.
Năm đó hắn và các huynh đệ từng xông đến nơi đây, dược tài Hoàng giai, Huyền Giai trải rộng bên trong, quả thực khắp nơi đều có thể thấy.
– Công tử
Hắn thấp giọng nói:
– Có lẽ, đã có người tới lấy hết dược tài.
– Hả?
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương nhíu mày.
Bởi vì, phạm vi mười dặm nguyên niệm bao phủ thấy mấy chục võ giả đang thu thập dược tài.
Bọn họ mặc trang phục thống nhất, trước ngực treo huy chương khắc hai chữ Nhai Tí, từ hành động đến xem, hẳn là thợ săn.
– Mã.
Vân Phi Dương hỏi:
– Ngươi nghe nói qua tổ chức thợ săn Nhai Tí?
– Nhai Tí?
Thần sắc Mã Siêu biến đổi, nói:
– Công tử, đây là đoàn lính đánh thuê Nhị Long đội trong Cửu Long.
– Lính đánh thuê?
Vân Phi Dương có chút mờ mịt.
Mã Siêu giải thích:
– Đoàn lính đánh thuê là một loại chức nghiệp đặc thù, có thể lấy liệp sát hung thú làm chủ, cũng có thể thu tiền tài, làm việc vì người.
– A…
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Mã Siêu nói:
– Cửu Long đoàn lính đánh thuê là tổ chức lớn tiếng tăm lừng lẫy của Tiểu Thần Giới, bên trong chia làm cửu long đội, lấy từ ý Long Sinh Cửu Tử.
– Phân biệt là Tù Ngưu, Nhai Tí, Trào Phong, Bồ Lao, Toan Nghê, Bí Hý, Bệ Ngạn, Phụ Hý, Ly Vẫn.
– Nhai Tí là đoàn lính đánh thuê xếp hạng thứ hai Long Tử đội trong Cửu Long, nhân số đại khái trăm tên, từ trước đến nay lấy liệp sát Tinh Thú, thu thập dược tài làm chủ.
Nói đến đây, Mã Siêu bừng tỉnh đại ngộ nói:
– Chẳng lẽ, dược tài dược cốc này do bị bọn họ hái?
Vân Phi Dương chỉ về đằng trước, nói:
– Nhai Tí Long đội đang thu thập lấy dược tài cách chúng ta hai mươi dặm.
– A?
Mã Siêu khẽ giật mình.
Con ngươi đám Mãnh hổ đoàn hiện ra kiêng kị.
– Đi.
Vân Phi Dương nói:
– Chúng ta giành trước, nếu không, dược tài đều bị bọn họ đào.
– Công tử!
Mã Siêu vội vàng ngăn lại nói:
– Chúng ta rời đi đi.
Vân Phi Dương ngừng chân, khó hiểu nói:
– Tại sao?
Mã Siêu khổ sở nói:
– Thực lực lính đánh thuê Cửu Long đoàn mạnh mẽ, không kém gì tông môn nhất lưu, Nhai Tí Long đội ngang ngược vô lý, nếu như bị bọn họ phát hiện, khẳng định lọt vào tập kích.
– Phách lối như vậy?
Vân Phi Dương cười rộ lên.
La Mục và Vân Lịch bên cạnh nhìn nụ mỉm cười này, nhất thời huyết dịch sôi trào, bởi vì, bọn họ biết, Phi Dương ca khó chịu nhất chính là có người phách lối hơn hắn!
Quả nhiên.
Vân Phi Dương nói:
– Ngày hôm nay ta ngược lại muốn xem xem, cái gọi Nhai Tí Long đội đến cùng có bao nhiêu ngưu bức.
– Đi.
Hắn đứng dậy bước đi.
La Mục và bọn người Vân Lịch nắm nắm tay theo sát phía sau, trong con ngươi lấp lóe chiến ý.
Mã Siêu nhất thời im lặng.
Tuy hắn biết thực lực Vân Phi Dương mạnh mẽ, đủ để chém giết Tinh Thú đỉnh phong, nhưng thành viên Nhai Tí Long đội cũng đều là thợ săn thân kinh bách chiến.
Huống hồ.
Đại biểu cho Cửu Long đoàn.
Chọc tới Nhai Tí Long đội, chẳng khác nào chọc tới một nhất lưu thế lực, đến lúc đó chỉ sợ sẽ có phiền toái.
– Siêu ca.
Tiết lão nhị nói:
– Làm sao bây giờ?
– Còn có thể làm sao.
Mã Siêu trong con ngươi lóe ra kiên định, nói:
– Theo công tử đi thôi.
Đã theo Vân Phi Dương, không thể bởi vì kiêng kị Cửu Long đoàn mà chạy trốn.