Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 951
Lâm Dật Phong lấy không gian thuộc tính khống chế hai đỉnh phong Tinh Thú, Vân Phi Dương cùng Nạp Lan Mộc Tuyết thì cầm lợi kiếm điên cuồng chém giết hắn Tinh Thú.
Thời khắc này.
Ba người hình thành tổ hợp kỳ hoa thể hiện ra năng lực siêu cường.
“Xoát!”
“Xoát!”
Kiếm ảnh bay múa, huyết nhục bay loạn.
Bọn người Mã Siêu ẩn thân trong chỗ tối thấy đối phương giết Tinh Thú như chặt dưa hấu nhẹ nhõm như vậy, từng người trợn to hai mắt.
Làm thợ săn chuyên nghiệp, bọn họ cơ hồ mỗi ngày đều đụng Tinh Thú, nhưng chưa từng gặp qua loại đơn phương đồ sát thế này!
Càng kinh khủng là, một nam một nữ cầm kiếm chém giết cũng mới vừa bước vào Chân Long kỳ thôi!
Không hề nghi ngờ.
Thợ săn Mãnh Hổ Đoàn bị biểu hiện của ba người Vân Phi Dương rung động thật sâu, đồng thời nghi vấn, bọn họ đến cùng có phải con người hay không!
Sau nửa canh giờ.
Phạm vi trăm trượng phủ đầy mảnh vỡ cùng đầu lâu Tinh Thú, huyết dịch chảy xuôi, ngưng tụ thành sông, một cỗ hôi thối phiêu tán.
Thất Thải Hồng Quang Kiếm trong tay Vân Phi Dương không nhiễm một tia huyết dịch, vẫn phát ra chói mắt hồng quang, gió nhẹ thổi qua, thổi tóc hắn lên hiển lộ ra khuôn mặt anh tuấn đang treo mỉm cười.
Một chữ, đẹp trai!
Bọn người Mã Siêu còn âm thầm chấn kinh.
Tuy Tinh Thú không phải nhân loại, nhưng giết nhiều như vậy, con mắt không nháy mắt một chút, tâm tính còn mạnh hơn so với những lão thợ săn như bọn mình!
Vân Phi Dương hỏi:
– Mộc Tuyết, sợ không?
Nạp Lan Mộc Tuyết đứng trong đống xác Tinh Thú, lấy hết dũng khí đáp:
– Không… Không sợ!
Cô gái này thi triển kiếm pháp có tính sát thương đại quy mô, Tinh Thú chết dưới kiếm nàng chiếm ít nhất sáu thành.
Vân Phi Dương nói:
– Vậy cô mở to mắt ra.
Nạp Lan Mộc Tuyết cúi đầu xuống, yếu ớt nói:
– Ta… Ta không dám.
Vân Phi Dương cười lắc đầu.
Trong khoảng thời gian ma luyện, nàng đã không tệ, chí ít thì không hề như trước đó đối mặt Tinh Thú cũng bó tay bó chân.
– Mộc Tuyết, Thất Tinh Kiếm Pháp cần nhanh, tốc độ cô vẫn còn chậm.
Vân Phi Dương tiếp tục dạy bảo.
“A.”
Nạp Lan Mộc Tuyết ứng một tiếng.
Nhưng thật sâu ghi trong lòng, dưới cái nhìn của nàng, chỉ cần hắn nói, nhất định là đúng.
Kiếm Thần khóc không ra nước mắt.
Mình dạy nha đầu lâu như vậy mà không bằng tên củ cải mới tiếp xúc được mấy ngày kia.
Nạp Lan Mộc Tuyết có thể cảm giác được ý nghĩ hắn, vội vàng nói trong lòng:
– Kiếm Thần thúc thúc, người cũng rất lợi hại!
Vân Phi Dương lại nói:
– Mà kiếm pháp muốn nhanh, đầu tiên…
Sắc mặt Lâm Dật Phong bên cạnh khó coi, nói:
– Đừng nói, ta sắp không chịu được nữa!
Hai đỉnh phong Tinh Thú bị hắn lấy không gian thuộc tính giam giữ nửa canh giờ, tiêu hao cực lớn!
“Bành!”
“Bành!”
Đột nhiên, âm thanh vỡ nát truyền đến.
Hai đỉnh phong Tinh Thú thoát ra khỏi không gian trói buộc.
Lâm Dật Phong đăng đăng lùi lại sau mấy bước, nhưng trong quá trình lui lại, song chưởng giao thoa, đánh ra kết giới phức tạp nói:
– Linh Độ Băng Phong!
“Hô!”
Cực Hàn chi khí trong thể nội gào thét trong nháy mắt lan tràn qua, hai đỉnh phong Tinh Thú sắp tránh thoát không gian thoát khốn cấp tốc bị đóng băng.
– Tên này còn là Băng hệ võ giả?
Đám Mã Siêu rung động tâm thần.
Nắm giữ không gian thuộc tính Siêu Tự Nhiên còn Băng hệ càng hiếm thấy, đây rốt cuộc là thiên tài của đại tông môn nào thế!
Tuy Lâm Dật Phong phong ấn hai đỉnh phong Tinh Thú nhưng dù sao chúng cũng có thể so với Hư Không cảnh đại viên mãn, chỉ có thể duy trì thời gian rất ngắn.
Hắn quát lạnh:
– Mau ra tay!
“Xoát!”
Vân Phi Dương lăng không bay lên lơ lửng giữa không trung, hào khí nghìn vạn nói:
– Mộc Tuyết, xem kỹ, đây chính là kiếm pháp của ta!
Đang nói chuyện, một cỗ cuồng ngạo kiếm ý phun trào cấp tốc lan tràn, nhánh cây cùng hòn đá tản mát khắp mặt đất, nhao nhao trôi nổi.
– Đây là?
Kiếm Thần cả kinh hô:
– Vạn Kiếm Quy Tông của ta!
Không sai.
Vân Phi Dương giờ phút này giả vờ thi triển kiếm pháp trang bức chính là chiêu thức do Kiếm Thần sáng tạo được Trí Tuệ Chi Thần diễn hóa lại – Vạn Kiếm Quy Tông.
“A?”
Miệng Nạp Lan Mộc Tuyết há lớn.
Nàng nghe Kiếm Thần thúc thúc nói qua Vạn Kiếm Quy Tông.
Hơn nữa, còn là một trong kiếm pháp hắn bình sinh hài lòng nhất, đáng tiếc, loại kiếm pháp này cần Thần lực cộng thêm lĩnh ngộ cao thâm đối với kiếm pháp mới có thể thi triển.
– Kỳ quái.
Kiếm Thần khó hiểu nói:
– Khí tức Vạn Kiếm Quy Tông này không đúng, tựa hồ bị người nào sửa đổi qua.
Nạp Lan Mộc Tuyết cả kinh nói:
– Kiếm Thần thúc thúc, người không phải đã nói Vạn Kiếm Quy Tông là hoàn mỹ nhất à, làm sao lại bị sửa đổi?
Kiếm Thần ngưng trọng nói:
– Kiếm chiêu này của hoàn mỹ không một tì vết đối người khác, nhưng lại sơ hở rất nhiều đối với Vũ Thần.
Giờ phút này hắn càng tin tưởng vững chắc, Vân Phi Dương giác tỉnh tàn hồn Vũ Thần.
“Ông!”
Nhưng vào lúc này, phương viên ngàn trượng phạm vi bị kiếm ý Vân Phi Dương quấy rối hạ, toàn bộ nhánh cây, cục đá trôi nổi lấp lóe ra ánh sáng nhàn nhạt phảng phất như đom đóm trong đêm tối.
Hai mắt Lâm Dật Phong đang đóng băng đỉnh phong Tinh Thú lấp lóe vẻ nghiêm nghị, mà trực giác nói với hắn biết, một chiêu này rất mạnh!
– Trời má.
– Đây là vũ kỹ gì?
Bọn người Mã Siêu thấy thế cũng trừng to mắt.
“Keng!”
Đột nhiên, thanh kiếm sau lưng một tên thợ săn xuất ra khỏi vỏ, theo kiếm ý dẫn dắt tung bay giữa không trung.
“Bang bang —— “
Kiếm của những người khác cũng không bị khống chế bay ra.
Một khắc này.
Khu vực ngàn trượng lấy Vân Phi Dương làm trung tâm lơ lửng vô số nhánh cây, cục đá và mười mấy thanh kiếm, khí thế phi phàm.
Ánh mắt của hắn hiện lên một tia lạnh lùng, Thất Thải Hồng Quang kiếm nhẹ nhàng giơ lên.
“Hưu! Hưu! Hưu!”
Nhánh cây, cục đá cực tốc bay tới, ngưng tụ xoay quanh Vân Phi Dương trên không, cuối cùng hóa thành một thanh cự kiếm.
“Ừng ực.”
Bọn người Mã Siêu nuốt một ngụm nước bọt.
Bởi vì, các loại tạp vật ngưng tụ thành kiếm hình cao khoảng mười trượng, quanh thân phát ra khí thế lạnh lùng phảng phất như đủ để trảm trời diệt đất!
– Thật mạnh.
Nạp Lan Mộc Tuyết ngửa đầu, trong đôi mắt đẹp lấp lóe sùng bái.
Lâm Dật Phong thầm nghĩ:
– Một kiếm này ngưng tụ mạnh hơn rất nhiều so với đao kỹ trong lúc đoàn đội chiến!
Cấm Vạn Kiếm Quy Tông do Trí Tuệ Chi Thần diễn hóa ra có một chỗ đặc thù, cảnh giới đề bạt, kiếm ý tăng cường, uy lực càng mạnh.
Vân Phi Dương đạt đến Chân Long kỳ tầng một, lấy Thất Thải Hồng Quang kiếm thi triển, uy thế đơn thuần càng trâu hơn Điệp Lãng đao pháp!
“Hô!”
Cuối cùng, dưới cái nhìn của đám người, Vân Phi Dương nâng Thất Thải Hồng Quang kiếm lên chém ra một kiếm.
Cự kiếm như sơn phong sụp đổ mang theo sắc bén khí thế bổ về phía hai đỉnh phong Tinh Thú.
Lâm Dật Phong biến sắc.
Bởi vì cự kiếm tên kia chém xuống bao trùm cả mình.
“Hưu!”
Hắn vội vàng điều động không gian thuộc tính, vọt đến khu vực an toàn, vừa mới đứng vững thân thể đã nghe sau lưng oanh một tiếng, mặt đất chấn động mãnh liệt.
Lâm Dật Phong quay người nhìn lại thấy mình vừa rồi chỗ khu vực bị chặt ra một cái hố rất sâu.
Còn về hai đỉnh phong Tinh Thú thì bị chém thành hai nửa tại chỗ, hai khỏa tinh hạch sáng chói theo huyết dịch bay ra.
Bọn người Mã Siêu ngã trái ngã phải, nhìn về phía Vân Phi Dương, con ngươi lấp lóe vẻ hãi nhiên, cùng nhau thầm nghĩ:
– Hắn cũng không phải người!