Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 910
Chủ điện Băng Tuyết Cung giương cung bạt kiếm vì một câu nói của Trầm Tiểu Vũ nhất thời tan thành mây khói.
Thượng Quan Anh thở một hơi dài nhẹ nhõm.
May mà Trầm cô nương ở hiện trường.
Nếu không, hai người này đánh nhau, chủ điện Băng Tuyết Cung tráng lệ sợ rằng sẽ gặp chuyện.
Kẻ cầm đầu khiến hai cường giả Hóa Thần đại viên mãn đánh nhau – Vân Phi Dương cũng không ý thức được chuyện này, sau khi hắn nhục nhã Trần Linh Ấn thì lấy hết yêu bài tích phân rồi dung nhập trong rừng tuyết.
Đinh đinh!
Tích phân Cuồng Tông lần nữa tăng vọt, nhất cử đột phá đến 4,100 điểm, chỉ còn cách Trường Nhạc Môn thứ hai vẻn vẹn tám trăm điểm.
Hắc.
Vân Phi Dương ngừng trên tàng cây, nhìn về phía bảng điểm số, nhếch miệng cười nói:
– Không nghĩ tới tích phân của bọn họ cao vậy.
Trên thân ba tên đệ tử Linh Tiêu Phái có một ngàn bốn trăm điểm, vậy mà chín trăm điểm đều do Đoạn Thụy thu hoạch được.
Tên này khi đoàn đội chiến bắt đầu đã không ngừng đồ sát Linh thú, một hướng thế nhân chứng minh mình, hai là trợ giúp tông môn đoạt quán quân.
Không biết sao.
Người này không chỉ có bị ngược tự tôn nghiêm, thành quả lao động ba ngày nỗ lực cũng bị Vân Phi Dương đoạt. Nếu như hắn hoàn toàn thanh tỉnh, khẳng định sẽ bị tức mà ngất tiếp.
Đoạt tích phân ba người Đoạn Thụy, Cuồng Tông ổn định vị trí ba, mà Linh Tiêu Phái bởi vì mất đi một ngàn bốn trăm điểm, bài danh thụt lùi, xếp phía dưới Chính Khí Tông.
Cuối cùng.
Tất cả mọi người nhận định, Linh Tiêu Phái đứng đầu thập đại tông môn vô duyên với chức vô địch đoàn đội chiến giới này.
Không chỉ có đoàn đội chiến.
Phải biết Đoạn Thụy bị tàn phá như vậy, tuyệt không có khả năng khôi phục trong thời gian ngắn, khẳng định không cách nào tham gia cá nhân chiến, cho nên muốn vô địch? đừng hòng.
Bạch Thọ Di đắng chát không thôi.
Ngay vừa rồi Vân Phi Dương giận mắng thái thượng Trưởng lão Trần lão cẩu, hắn tuy biểu hiện tức giận nhưng tiềm ẩn tư duy lại có chút thoải mái.
Dù sao, từ đầu đến cuối đều cảm thấy bất mãn sự việc Trần Linh Ấn đuổi Vân Phi Dương ra.
Hiện tại tốt ra.
Thiên tài ngài dốc hết tâm huyết bồi dưỡng bị Vân Phi Dương đuổi đánh tan nát, ngươi có hối hận năm đó không?
Trần Linh Ấn không có, giờ phút này, hắn đã ghi hận Vân Phi Dương, hận không thể một chưởng vỗ chết tiểu tử kia!
Nếu như nói trước đó võ giả còn có thể tưởng tượng trong lòng rằng, Linh Tiêu Phái có khả năng đoạt giải quán quân, như vậy, mấy canh giờ tiếp theo thì triệt để đoạn tưởng.
Bởi vì Vân Phi Dương chuyên môn tìm kiếm người dự thi Linh Tiêu Phái, cuối cùng đào thải toàn bộ nhục nhã.
Khoảng cách đoàn đội chiến kết thúc còn thừa lại một ngày, toàn quân Linh Tiêu Phái bị diệt!
Chậc chậc.
Linh Tiêu Phái đứng đầu thập đại tông môn tuy chưa từng đoạt quán quân nhưng chưa từng bị đào thải toàn bộ trong đoàn đội chiến, đây không thể nghi ngờ là khai sáng một kỳ tích mới.
Vân Phi Dương thật hận Linh Tiêu Phái, một đệ tử cũng không lưu cho người ta!
Toàn diệt Linh Tiêu Phái, tích phân Cuồng Tông đã đạt tới 5,200 điểm, nhất cử siêu việt Trường Nhạc Môn 5000 điểm, chiếm cứ vị trí thứ hai.
Bất quá, kém hai ngàn điểm đến Băng Tuyết Cung hạng một.
Thời gian không nhiều, ta nhất định phải trong thời gian nhanh nhất siêu việt Băng Tuyết Cung.
Vân Phi Dương cực tốc tìm kiếm người dự thi.
Bắt đầu thi đấu.
Hắn nghĩ đến đào thải toàn bộ đệ tử cửu đại tông môn nhưng vì đại trận địa hình biến hóa, chậm trễ không ít thời gian, cho nên gần như không có khả năng hoàn thành.
Huống hồ.
Sau khi đối chiến Trịnh Hạo Nhiên, Vân Phi Dương cũng coi như hiểu rõ, những đệ tử tông môn này không hoàn toàn là gà mờ, nếu như gặp phải cao thủ cũn, sẽ có chút khó giải quyết.
Mà thủy chung suy đoán có người mang theo thần hồn nhưng đến nay không có gặp được.
Bên trong một chỗ rừng tuyết.
Liệt Kiêu Dương – đệ tử dự thi mạnh nhất Liệt Diễm Tông đứng trên đá lớn, nhìn tích phân Linh Tiêu Phái thành không, cười nói:
– Thật sự là bi kịch, vậy mà toàn diệt.
Hưu!
Đột nhiên, đằng sau thân thể truyền đến âm thanh xé gió.
Liệt Kiêu Dương quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người đang cực tốc xuyên qua, sau đó cười lạnh nói:
– Đây là đệ tử tông môn nào dám quang minh chính đại tản bộ như thế?
Khoảng cách trận đấu kết thúc còn một ngày.
Lúc này, người dự thi không bị đào thải, thường thường sẽ ẩn núp, có rất ít người xuất hiện.
Tỉ như vừa rồi, một người dự thi chạy ra ngoài bị Liệt Kiêu Dương phát hiện, nhẹ nhõm đào thải, thu hoạch được không ít tích phân.
– Hả?
Thấy rõ hình dáng người kia, Liệt Kiêu Dương nhất thời cười lạnh nói:
– Nguyên lai là gia hỏa này.
Người nào?
Còn sẽ là ai!
Nhảy tới nhảy lui trong rừng tuyết chính là Vân Phi Dương, mà giờ khắc này hắn cũng đã khóa chặt Liệt Kiêu Dương, khóe miệng hơi giương lên, nói:
– Lại một con mồi!
Xông lại?
Haha, gia hỏa thật cuồng vọng!
Liệt Kiêu Dương xem thường cười.
Nhưng.
Trong chủ điện Băng Tuyết Cung, Liệt Như Hỏa thấy được Liệt Kiêu Dương bị Vân Phi Dương khóa chặt, biểu hiện trên mặt nhất thời đặc sắc.
Hắn làm cha khẳng định rõ ràng thực lực nhi tử, cảnh giới mặc dù giống như Đoạn Thụy, nhưng bạo phát mạnh nhất chỉ hơn bốn mươi trọng.
Xong.
Con ta sẽ bị đào thải!
Mắt thấy Vân Phi Dương liên tiếp biểu hiện cường thế, vị Tông Chủ Liệt Diễm Tông này đã không còn tâm tính như trước khi dự thi nữa.
Tâm tính gì.
Hắn cũng cho rằng Vân Phi Dương là gà mờ.
Đồng dạng cho rằng như vậy còn có lão đại các tông, hiện tại bọn hắn không cách nào phủ nhận, đệ tử Cuồng Tông này rất ưu tú, vô cùng ưu tú!
Vân Phi Dương cường hãn, võ giả xem chiến và lão đại các phương rõ như ban ngày, nhưng người dự thi lại không biết.
Cho nên, ý nghĩ Liệt Kiêu Dương và Đoạn Thụy như nhau đều cho rằng, tên này chỉ là một rác rưởi đến từ Phàm Giới.
Trừng trị hắn dễ như trở bàn tay!
Haha.
Liệt Kiêu Dương cười to nói:
– Tiểu tử, ngày hôm nay, bản thiếu để ngươi biết cái gì gọi là thiên tài!
Hô!
40 Trọng chân long lực đột nhiên bạo phát.
– Mẹ ơi.
– Lại một thằng ngu!
Rất nhiều võ giả nhao nhao cười rộ lên.
Đột nhiên, bọn họ vô cùng chờ mong, Vân Phi Dương miểu sát đệ tử Liệt Diễm Tông này!
Liệt Như Hỏa nghe nhi tử nói thế, mặt mo đỏ ửng.
Hiện tại, hắn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, Vân Phi Dương hạ thủ nhẹ một chút, để nhi tử chỉ thụ vết thương nhẹ như Trịnh Hạo Nhiên.
Một giây sau.
Lại xém chút thổ huyết.
Bởi vì Vân Phi Dương cực tốc vọt tới, trước mỉm cười, tiếp theo giơ tay lên, Cuồng Khí trong nháy mắt ngưng tụ lần nữa hóa thành Cuồng Khí pháp tướng!
Hô!
Hơi thở cuồng phong, khí thế phi phàm!
– Má ơi!
Rất nhiều võ giả thấy thế, nhao nhao trợn mắt.
Người này lúc trước thi triển hai lần, mỗi lần đều là trăm trọng uy lực, lại một đường tìm kiếm người dự thi không có nghỉ ngơi, sao còn có thể thi triển lần nữa.
Đồng thời, lực lượng vẫn đến trăm trọng!
Mẹ ta ơi!
Liệt Kiêu Dương phách lối cảm nhận được khí thế cuộn trào, cả người bị dọa kém chút nhảy dựng lên.
– Tiểu tử, ngươi bị đào thải.
Khi Vân Phi Dương nói chuyện, cự thủ Cuồng Khí pháp tướng mang theo lực lượng cường thế áp xuống.
Oanh!
Tiếng vang đinh tai nhức óc truyền đến, khu vực cự thủ oanh ép bụi đất tràn ngập, không thấy rõ hết thảy.
Thân là người dự thi may mắn còn sống sót, lần thứ ba cảm nhận được mặt đất rung chuyển, từng tên phát điên hô:
– Không phải chứ, lại tới! !